ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ (1938) P


2. ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ (1938)
P
2.1 ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ lai cơ
THÁNH THẤT TRUNG THÀNH,
2.2 ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ giáng cơ
THÁNH ĐƯỜNG QUẢNG TÍN,

&
2.1 ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ lai cơ
THÁNH THẤT TRUNG THÀNH,
Ngày 15-10-ĐĐ.13 (Mậu Dần)
(06-12-1938)

BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ: Chào chư Hiền hữu. Giờ nầy Em đến đây, rất vui, Em mới học được mấy vần thơ, Em muốn giúp vui cùng bạn Thanh Long. Vậy chẳng biết Hiền độc giả có đủ sức chăng? Hãy chú tâm, đoạn nầy gọi là: “Triều Tiên[1] Lược Truyện”.
BÀI
Triều Tiên mây cuộn trăm chiều,
Lắc lay tùng bá hiu hiu gió đùa.
       Cây trĩu quả, quả chua quả đắng,
       Cành trổ hoa, hoa trắng hoa hồng;
              Xanh ranh lũ bướm, đàn ong,
Cảnh vui sao gợi tấm lòng ta không?
       Bỗng nghe tiếng Tiên đồng phía trước,
       Gót khoan thai lần bước ra đi;
              Hỏi ai kêu gọi việc gì?
Ủa mà đồng tử Thanh Y đây này!
Anh sao rảnh đến đây chi đó?
Thanh Y rằng: Trong có Thầy không ?
              Em vào bạch lại Tiên Ông,
Thái Sơn Tiên Trưởng xin cùng tới thăm.
       Vâng lời dạy vào trong tâu lại,
       Tôn sư: Ừ, thôi hãy mời sang;
              Tháo then, mở hoát, cửa Càn,
Lọet lòe một đạo hào quang muôn nghìn.
       Núp bên cạnh mắt nhìn tỏ rõ,
       Thấy XÍCH MY LÃO TỔ liền sang;
              Tôn sư bước xuống Bồ đoàn,
Nghiêng mình thủ lễ, phân hàng chủ, tân.
       Đóng cửa động chân lần trổi bước,
       Cùng Thanh Y quì trước điện rồng;
              Cúi đầu đảnh lễ Tiên Ông,
Chúng con muôn lỗi đoái lòng thứ dung.
XÍCH TIÊN Ông thưa cùng Chưởng Giáo,
Nhân đến đây đàm đạo Thiên cơ;
              Cơn vui xin thử cuộc cờ,
Tôn sư chép miệng; Ờ ờ đem ra.
Dắt đến trước vườn hoa thạch kỷ,
Sắp cờ xong phân vị hậu, tiền;
              Xuống tay, mã nhật, tượng điền,
Hoành xe, tấn chốt, pháo liền vỗ qua!
       Chưởng Giáo bỗng cười òa khen phải!
       Hèn chi mà nhân loại cạnh tranh;
              Ai ai cũng giữ nước mình,
Đến cùng Tôn giáo rẽ tình bạn thân!
       Cuối Hạ nguơn mấy lần lập Đạo,
       Tạo Tây Ninh rồi tạo Trung ương;
              Khác chi bạch mã nhượng đường ,
Mặc tình xe pháo, đường trường ruổi giong.
       Không thèm bắt, cũng không thèm ví,
       Mặc tung hoành rồi bí như chơi;
              XÍCH MY nghe nói nổi cười,
Thiệt tan rồi hiệp lẽ Trời đương nhiên.
       Vừa nghe qua em liền sửng sốt,
       Nhớ bạn hiền biết thốt sao ra!
              Liền nghe lịnh dạy hiến trà,
Cùng Thanh Y dắt nhau ra hậu đường .
       Nhớ bạn ngọc trần dương thổn thức!
       Biết ai về gởi bức thư hồng?
              Ôi! Này anh hỡi THANH LONG!
Em về, anh ở, tấm lòng không nguôi!
       Thanh Y đã có lời can giáng,
       Thôi mà thôi! Thôi bạn chớ phiền!
              Hai ta viết đoạn trường thiên,
Bữa nào thẳng xuống trần duyên tỏ cùng.
       Cùng cố hữu THANH LONG bạn hỡi!
       Động Triều Tiên sớm đợi tối chờ;
              Viết thơ khó nỗi gởi thơ,
Mấy khi được đến đàn cơ bữa này!
       Bầu tâm sự khó khuây khó lảng,
       Nông nỗi này ai hãn cho chăng?
              Gây chi cái nghĩa kim bằng,
Để em hoại chí, anh oằn vai mang!
       Mấy năm trời không than không thở,
       Vui cùng cam, hay dở cùng cam;
              Nhớ ngày gót giả từ Nam,
LONG, LÂN, QUY, PHỤNG, luận đàm Tứ Linh.
       Nồng nàn bấy khúc tình hoằng hoại,
       Trận phong lôi bẻ gãy cánh tòng;
              Ôi này anh hỡi THANH LONG!
Trước sau quạnh quẽ, ngoài trong một mình.
       Trời tăm tối gập ghềnh đường sá,
       Chí thương đời đạp giá xông mưa;
              Một mình đi sớm về trưa,
Thương em, nhớ bạn lòng chưa nguôi lòng!
       Em tự trách mình không xong phận,
       Gánh nữa đường trao cấn cho anh!
              Than ôi! Lắm nỗi nhọc nhành,
Cung Tiên em thật chẳng đành lòng an.
       Nghe nói đến cơ Đàn nao nức,
       Bận trăm chiều ruột đứt bầm gan!
              Nhớ khi chung chiếu chung màn,
Vinh hoa chung hưởng, cơ hàn chung vui.
       Chừ mình anh tới lui trơ trọi,
       Biết cùng ai han hỏi cùng ai?
              Ngày qua tưởng cũng quá dài,
Kể từ Giáp Tuất tới nay Mậu Dần!
       Năm năm trời tấm thân bao quản,
       Chí thương đời, lướt đạn xông tên;
              Mối sầu canh cánh đôi bên,
Nỗi QUY chuyển kiếp, LÂN quên lời thề.
       Thôi, nhắc bấy não nề thêm bấy!
       Lại Tây Cung trông thấy đau lòng;
              Ôi này anh hỡi THANH LONG!
Bền tâm tròi trọi, vững lòng trơ trơ!
       Em không tưởng, không ngờ như thế,
       Hay đâu mà huynh đệ phân ly;
              Lỗi thề trách tại KIM QUY,
Tái sinh Yên bái, Bắc kỳ, Lý gia.
       Phúc nhà em, ai mà có hãn,
       Bảy bà con (1) tuyệt mạng vong thân;
              KIM QUY còn ở lại trần,
Tam ca Chơn Thánh, Tiểu Thần tứ ca
       Buồn như thế, vui đà như thế,
       Nhớ THANH LONG hiền đệ không đành!
              Nặng oằn một gánh nhơn sanh,
Trung châu chưa ngớt, Bắc thành tới đây.
       Chống nhà lớn, một cây khó chống,
       Biết ai lo, ai nống giùm cho!
              Khuyên anh lòng chớ đắn đo,
Em xin mặc hộ âm phò cùng anh!
       Thân có khó thì danh mới rạng,
       Điểm THANH LONG vào bảng Đại đồng;
              Rạng danh con Lạc cháu Hồng,
Mệnh Trời đặt để thành công ở người.
       THANH LONG hỡi! Anh ơi có rõ,
       Một cơ quan chẳng nhỏ nhoi gì;
              Ban đầu khó nhọc nài chi,
Làm sao chống vững Trung kỳ bớ anh!
       Nỗi cực khổ khó đành khuây lảng,
       Chí không sờn, chẳng ngán chẳng ghê!
              Thế tình mặc kẻ khen chê,
Miễn ta đừng hỗ lời thề thôi ta.
       Bỗng nghe tiếng hiến trà đâu mất?
       Cùng Thanh Y lật đật chạy sang;
              Trường Thiên viết chữa hoàn toàn,
Đây là nhạn tín, đôi hàng cùng anh.
Độ dẫn nhơn sanh,
Chí quyết hữu thành;
Em giúp cùng anh,
Cơ nghiệp đắc thành.
BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ. Em chào, em lui./.

(1) Mẹ (Bà Cửu: Trần Thị Cải mất 20/11/Giáp Tuất: Lê Văn Liêm và Lê Văn Bặc chết 03/8/Giáp Tuất. Bạch Phụng chết 04/6/Ất Hợi, Kim Quy chết 04/9/Ất Hợi. Con dâu Lê Thị Lợi chết 12/4/Ất Hợi. Cháu nội Lê Thị Huệ chết 01/10/Ất Hợi.
o
2.2 ĐỨC BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ giáng cơ
THÁNH ĐƯỜNG QUẢNG TÍN,
Tý thời, 11 tháng 7 Canh Tuất (12.08.1970)
Lễ Khánh Thành Thánh Đường

            BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ, Tệ Đệ mừng Đạo Trưởng Bảo Pháp Chơn Quân, mừng chư chức sắc lưỡng đài và toàn thể bổn đạo. Tệ Đệ kính gởi lời mừng Đạo Trưởng Phối Sư Chủ Trưởng và gởi lời thăm hiền hữu Thanh Long. Tệ Đệ hân hạnh báo đàn, được hội ngộ cùng chư huynh tỷ trong dịp lễ khánh thành Thánh Đường Quảng Tín này. Tệ Đệ ước mong sao ngày gần đây quê hương sớm thanh bình, cơ đạo ngày một phát triển để cho kẻ sắc giới, người không giới có dịp gặp gỡ nhau nữa.
            Vắn tắt ít lời, vậy xin nghiêm đàn tiếp TRẦN TỔNG LÝ giáng lâm. Xin mời hiền tỷ Bạch Tuyết được phép an dưỡng tinh thần trong khi lộ trình còn mệt nhọc. TRẦN TỔNG LÝ sẽ ban ân điển cho đồng tử xuất khẩu. Tệ Đệ chào chung, xin kiếu, thăng./-

            Tiếp điển :
THI
Một dải non sông một mảnh tình,
Quay về tâm sự dưới cờ linh;
Tam Kỳ sứ mệnh ai đâu tá,
Đem đạo vào đời cứu chúng sinh.
            TRẦN HƯNG ĐẠO VƯƠNG, Bản Thánh chào chư đại diện các Hội Thánh, cơ quan đạo, mừng Đạo Trưởng Bảo Pháp Chơn Quân, chư chức sắc lưỡng đài, toàn thể bổn đạo nam nữ. Xin mời tất cả đồng an tọa.
            Bản Thánh đến trần gian giờ này với một niềm hân hoan phấn khởi, mừng ngày khánh thành Thánh Đường tại Quảng Tín này. Ngày sum hợp các Hội Thánh toàn đạo Nam Trung biểu dương tinh thần đồng nhứt thân ái trong gia đình Đại Đạo, đó chính là ưu điểm đáng nêu cao. Bởi chính tinh thần đồng nhứt hi sinh ấy mà bổn đạo nơi này mới xây cất nỗi Thánh đường uy nghi trang trọng này, và cũng chỉ có tinh thần đồng nhứt ấy giữa các chi phái mới mong làm tròn sứ mạng trọng đại đem Đạo vào đời, phục hưng tinh thần đạo đức cố hữu, lòng hoán cải nhơn tâm, cải tạo xã hội, cứu vãn đất nước thoát cảnh điêu linh tan tác, xây dựng lại nếp sống thanh bình đạo lý con người.
            Nhơn đây Bản Thánh thấy cần nhắc lại cho chư hiền : người hướng đạo phải ý thức sứ mạng của mình, phải ưu tư trách nhiệm hướng đạo lãnh đạo quần sinh, phải tiên kiến tiên liệu mọi lẽ tồn vong suy thạnh, phải biết nhận xét tổng quát, nhìn về mọi vấn đề xa xăm mới mong đưa cơ đạo đạt đến kết quả thành tựu.
            Điều cấp thiết ngày nay, ở đây nói riêng Hội Thánh Truyền Giáo, nhưng chung cho Đại Đạo, làm sao tập trung mọi khả năng tâm lực vào việc đào luyện người chức sắc Thiên ân, tạm đủ khả năng chấp hành đạo pháp trong hiện tại, một mặt đặt kết hoạch đoản kỳ, trường kỳ, mở tu viện, tuyển chọn tu sinh, tu sĩ, đào luyện thành các Giáo Sĩ để truyền đạo hành đạo tương lai, một mặt bất phân chi phái, cùng nỗ lực xây dựng phát huy giáo lý làm sáng tỏ chủ thuyết dung hòa tổng hợp trên tinh thần Tam Giáo Quy nguyên, Vạn Giáo Nhứt Lý của Đại Đạo, cùng nỗ lực kiến tạo các cơ sở Hội Thánh tạm đầy đủ để có nơi thực hiện các điểm nói trên, xây dựng cơ cấu đầu não kiện toàn là giúp cho quyền lãnh đạo Hội Thánh thêm uy nghi và nhất trí … Đó mới chính là điểm cần yếu.
            Ngoài ra, việc khuếch trương lớn mạnh ở địa phương cũng rất hữu ích, nhưng trước hoàn cảnh cơ đạo hiện thời, chỉ còn là một thứ yếu mà thôi. Dầu vậy, nơi Quảng Tín này cũng như những nơi khác, trong một tình thế đặc biệt, bổn đạo vùng này phải bao cơ cực trong hoàn cảnh di cư tị nạn, bởi thiên tai chiến họa dồn dập đưa đến, nhưng vẫn một lòng hi sinh cao độ, góp sức góp công xây dựng nên ngôi Thánh Đường qui mô này. Vơi tinh thần tự cường bất tức, con người đạo đã vượt qua mọi nghịch cảnh, tinh thần ấy đáng khích lệ và đáng ngợi khen.
            Bản Thánh đến để chấp nhận cho tinh thần ấy, ghi công chung cho Giáo Sư Thái Phẩm Thanh, chư chức sắc lưỡng đài, chư chức vị và toàn thể bổn đạo nam nữ, ghi công chung mới là phần thưởng cao đẹp nhứt, nói lên công đức hi sinh cho lý tưởng, cho Giáo Hội, chớ không riêng cho cá nhân.
            Giờ đây Thánh đường ngoại giới đã an bài, toàn đạo hãy quay về xây dựng Thánh Đường nội tâm. Bởi nơi ấy Thầy hằng ngự và bốn phương dễ dàng chung về. Hãy cố gắng xây dựng Thánh Đường nội tâm được chắc chắn, thêm uy nghi xán lạn. Thánh Đường nội tâm mới là nhà chung chi phái, là kỳ đài cờ đạo trương cao vậy. Mọi việc tùy ý kiến Tỉnh Đạo và quyết định Hội Thánh tự liệu.
THI
Liệu sao cho đáng bậc tu hành,
Đại Đạo Tam Kỳ được sáng danh;
Diệu pháp xóa tan lòng uất hận,
Huyền cơ dập tắt lửa hờn ganh.
Trời Nam vận chuyển gầy Nam địa,
Đất Việt mưu toan mở Việt thành;
Đem lại nhơn gian đời thánh đức,
Trung Hưng sứ mạng khúc ca thanh.
BÀI
                                    Thanh phong minh nguyệt hữu tình,
                        Không gian mờ ảo bóng hình khuôn Thiên.
                                    Tay Tạo Hóa diệu huyền sắp đặt,
                                    Cõi dinh hoàn không sắc tương quan;
                                                Đêm thu gác áng mây vàng,
                        Trần trung nhẹ gót cơ loan bút đề.
                                    Nhân thế hỡi ! đâu về nhân bản,
                                    Sứ mạng ơi ! sao đáng sứ đồ;
                                                San hà vạn sắc điểm tô,
                        Trung Châu một cõi diễn phô Đạo Trời.
                                    Mấy mươi năm gặp thời tao loạn,
                                    Biết bao điều quốc nạn thiên tai;
                                                Cơ đồ một gánh trở day,
                        Một dòng Bến Hải chia hai nẻo đường.
                                    Cuộc thử thách dặm trường thiên lý,
                                    Cờ xứng tay chiếu bí song xa;
                                                Thử xem kỳ thủ đâu là,
                        Tay nào tạo thế nhân hòa ngày nay.
                                    Kìa Trường Sơn dặm dài hùng vĩ,
                                    Nọ Ngũ Hành tú khí uy nghi;
                                                Ngày nào ngũ phụng tề phi,
                        Bây chừ mấy bực vinh quy giúp đời.
                                    Thế đã đoạn tùy thời xử thế,
                                    Đạo phục hưng quốc thể trùng hưng;
                                                Phụng hưng đạo lý tinh thần,
                        Mở cơ tận độ muôn dân hưởng nhờ.
                                    Hỡi sứ mệnh còn chờ chi đó !
                                    Này anh em chớ có lãng quên;
                                                Thế gian ước vọng hòa bình,
                        Hòa bình cũng chỉ do mình mà thôi.
                                    Tâm đã động tình đời phải động,
                                    Tâm tỉnh rồi tình trống không không;
                                                Không chấp ngã, không dị đồng,
                        Bắc nam hiệp mặt, tây đông chung đường.
                                    Hãy tự lực tự cường tự tín,
                                    Có tu tề quốc chính mới yên;
                                                Bên trong nội giới chưa tuyền,
                        Hòa bình là thế láng giềng mang cho.
                        Đại Đạo tạo con đò cứu khổ,
                                    Hướng đạo cần tự độ độ tha;
                                                Năm chi bảy phái hiệp hòa,
                        Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.
            Sau đây Bản Thánh khuyên chư chức sắc, bổn đạo sở tại Quảng Tín nên lưu ý : nguyên do phát khởi tâm đạo thành lập nên ngôi Thánh Đường nguy nga đồ sộ này, văn hóa, phước thiện có phát triển được thì Tỉnh Đạo mới vững vàng phát huy giáo lý của Đại Đạo. Mọi việc nên do chấp hành quyền pháp của Hội Thánh mà lãnh đạo.
            Trần Quí Cao và Nguyễn Công Châu là hai vị đã tử vì đạo. Công quả của hai vị đã được Bản Thánh ghi nhận và ban ân trong kỳ lễ kỷ niệm các Thánh Tử Đạo. Vậy Bản Thánh khuyên gia đình nên vui mừng, chẳng nên buồn.
            Bản Thánh ban ơn lành chung tất cả, xin giã từ, thăng.


[1] Triều Tiên lược truyện : câu chuyện của người được hội ngộ Chư Tiên.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012