ĐỨC BÙI ÁI THỌAI (PHỐI THÁNH)



ĐỨC BÙI ÁI THỌAI (PHỐI THÁNH)

&

3.1. ĐỨC BÙI PHỐI THÁNH lai cơ Báo Ân Từ, 7.11.Mậu Tý (7.12.1948)[1]

PHẠM VĂN MÀNG
            Bạch Sư Phụ, con là Màng đây.
            Hể thấy nhau thì thêm tủi.
            Xin chào mấy vị Sư thúc, mấy bạn, mấy em.
            Bạch Sư phụ, khi Sư phụ bị đồ lưu thì con và Nhượng vẫn gần bên. Nhượng và con đã chán thấy điều phản phúc của nhiều người. Nếu chẳng quả Thiên Thơ định trấn Thánh thì mấy kẻ ấy đã bị hai con tàn hại. Nhưng Thiên Thơ biến chuyển, ngày nay họ vẫn còn vào ra Ngọc Hư Cung đợi án. Tiếc thay cho một kiếp sanh, đã gặp Phật mà không thấy Phật thì thiên vị lấy đâu mà định đặng?
            Các bạn Phạm Môn! Khá để ý cho lắm nghe! Một lỗi quở cũng đủ sa đọa, đừng gây tội tình mà khổ đa.
            Thưa các bạn, anh Lịnh ngày giờ này đã ra thân phận một người phụ nữ, hại nổi lại tái sanh nơi cửa cướp đảng côn đồ, biết có nhớ thân mà tầm đạo.
Thưa cùng Sư mẫu rằng : Cô Bền đã an phận nơi Bạch
Thiên Cung. Còn mấy bạn kia cũng có phần đọat vị mà cũng có tái kiếp. Chị Yến đương hành đạo tại Trung Huê, vì sanh tiền chị đã đại nguyện độ rỗi Đường nhơn. Nói với anh Tiều rằng : con nhỏ đã theo má nó.
            Thường thường các bạn tuy không thấy chớ chúng tôi hằng về thăm viếng.
            Anh Thế còn hầu ở cung Hiệp Thiên Hành Hóa, có mảy mún lỗi lầm chẳng chi trọng hệ mà phòng ngại.
            Các anh em đã qui liễu thì về chung một chỗ với nhau hết. Mấy anh em đừng lo ngại, chỉ lo TU và theo chân Sư phụ thì đủ.
            Em nhượng cơ cho PHỐI THÁNH THỌAI. Thăng ./.
TIẾP CẦU
BÙI ÁI THỌAI
            Bạch Sư phụ, con là Thọai.
            Thưa chào chư vị Sư thúc, Sư huynh.
            Hèn lâu, con nhớ Sư phụ lắm, mà không biết làm sao!
            Khi Sư phụ bị đày, con rầu buồn quá đổi, thêm lo lắng Đền Thánh chưa rồi. Làm ngày, làm đêm, mạng bịnh nan y nên qui liễu.
            Nhờ Chí Tôn thương nên ban lịnh Ngọc Hư Cung cho vào hàng Phối Thánh.
            Bạch Sư phụ, làm ơn nói với Năm Sỏi và Sáu Út rằng Kỉnh bị án sa đọa Phong Đô, nhưng nhờ công nghiệp tạo tác Tòa Thánh, Đức Chí Tôn ân xá cho chuyển kiếp luân hồi mà chưa đi, còn đương kiện ông Chữ.
            Con gặp Quân và Ngưu lẩn quẩn nơi Thánh địa đặng đợi dịp trả óan theo Ngọc Hư Cung cho phép. Nhưng Phạm Phối Thánh và con khuyên lơn họ, để cho kẻ tội nhơn phụng sự quốc gia, và nghĩ Thánh tâm, oan gia nên giải bất nghi kết, nên họ cũng an lòng, đặng xem hành tàng của kẻ tội nhơn, họăc tha hoặc trị.
            Con mới dắt anh Thiết kiến diện Sư thúc Thượng Phẫm đặng người điều độ.
            Con nhớ mấy anh em con quá! Khi thấy thờ phượng con, con đau lòng quá!
            Sư phụ nói lại dùm, con để lời cám ơn họ.
            Nếu con có phước giáng cơ đặng thường, con có nhiều điều nói với họ.
            Con kính lạy Sư phụ, con xin kiếu. Thăng ./.
&


[1] Nguyễn Văn Hồng, Thánh Ngôn Sưu Tập quyển 3, bài 35. tr86.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012