ĐỨC LINH ỨNG TÔN THẦN
(VÕ VĂN THI)
&
41.1* ĐỨC GIÁO TÔNG ban ân cho huynh
trưởng Địa Cốc
công quả cho thân phụ.
công quả cho thân phụ.
41.2* ĐỨC LINH ỨNG TÔN THẦN giáng cơ
lần đầu tiên.
&
41.1* ĐỨC
GIÁO TÔNG ban ân cho huynh trưởng
THÁNH THẤT TÂN ĐỊNH, 16.7 Giáp Thìn (22-08-1964)
THI :
Vì lời đã hứa với nguyên nhân,
Nên mới giáng cơ để tỏ phân;
Các việc trước sau chưa giải quyết,
Giáng mừng toàn tất khá bình thân.
LÝ GIÁO TÔNG
ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ mừng chung đàn trung lưỡng ban đẳng đẳng, miễn lễ an
tọa. Bần Đạo cho phép Pháp Đàn tọa thiền hộ điển.
Này Bộ Phận
Hiệp Thiên Đài cũng như Phái Đoàn Phổ Thông Giáo Lý
Trung Du Hành Đạo. Giờ này thể theo sự đồng ý của ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG CHƯỞNG
QUẢN, nên Bần Đạo giáng cơ để giải quyết những điều còn chưa dứt khoác.
Những lời lẽ sau đây đều có liên quan vấn đề Trung Du Hành Đạo.
THI :
Địa Cốc
tâm linh đã sẵn sàng,
Bước đường tu niệm biết lo
toan;
Bao nhiêu lộ phí xin đài thọ,
Hành đạo miền Trung của
Phái Đoàn.
BÀI :
Bần Đạo chứng lòng vàng của đệ,
Góp quả công dành để có
phần;
Cho hồn linh của phụ thân,
Đúng là một bực nguyên nhân cần dùng.
Chứng cho đó chí hùng cao cả,
Từ thủy chung gan dạ góp công;
Thì
nay sẽ hết bận lòng,
Lời đây đã hứa lo xong vấn đề.
Hồn
thân phụ chưa về cơ bút,
Vì
bận còn tiếp tục công phu;
Gần đây được lịnh mùa thu,
Của Tòa Tam Giáo
công phu đúng kỳ.
Sẽ
về đàn tiết chi phân giải,
Cho hiền đồ
hết ngại lo âu;
Huỳnh Chơn
hiền đệ, Địa Châu,
Khá tua định đoạt đừng âu bạch gì.
Khá sử dụng của ni (ai)
đủ số,
Để rồi đây thi thố quả
công;
Hai hiền
chớ khá bận lòng,
Lời đây đã hứa một đồng không xê.
Đừng e ngại mà bê trễ
bước,
Tùy việc làm châm chước
đấp bù;
Đó là Địa
Cốc công phu,
Góp phần cho vững đường tu sau này.
Huỳnh Chơn bạch : . . . . . . . . .
Đừng bạch nữa mà đây
thêm bận,
Hồn nguyên nhân chuyển vận việc ni (ai);
Nhị hiền
tua chớ ngại nghi,
Mà e lỡ bước nhiều khi trễ đò. . . THĂNG./.o
41.2* ĐỨC LINH ỨNG TÔN THẦN giáng cơ
lần đầu tiên.
lần đầu tiên.
NAM
THÀNH THÁNH THẤT 15.10 Giáp Thìn [1]
(18-11-1964)
THI
:
LINH tánh trước tu đã sửa mình,
ỨNG tâm tầm đạo được siêu sinh;
TÔN sư mật giáo cơ mầu nhiệm,
THẦN Thánh bí truyền diệu pháp
minh.
VÕ
chẳng hơn ai nhờ chí thiện,
VĂN không kịp chúng bởi lòng tin;
THI thơ gượng ép câu bình trắc,
GIÁNG để đôi điều hối đệ huynh.
LINH ỨNG TÔN THẦN VÕ VĂN THI – Tệ Huynh chào mừng quí chư hiền đệ, chư hiền muội. Tệ
Huynh xin mời an tọa. Tệ Huynh xin lỗi làm mất ngày giờ tu học của chư hiền đệ,
chư hiền muội mà đến đây, trước có bổn phận, sau cũng có một vài điều nhắn về
gia đàng của Tệ Huynh khi còn mang nhục thể.
Sau khi rời bỏ xác phàm, công quả
vẫn còn thiếu sót, tuy rằng đã thoát khỏi vòng lục đạo. Vì vậy mà trong thời
gian mấy thu dư vẫn phải tu luyện học tập cùng tùy tùng với các Đấng đi độ thế
nhiều cảnh giới khác để lập thêm công quả, đến ngày nay, kể ra công phu
tu luyện cũng tạm gọi là vừa đủ để tự tìm, tự học, song song với việc lập công bồi đức.
Đúng lý ra thì Tệ Huynh đã được phép về cơ vào hạ tuần cửu
ngoạt, nhưng xét thấy vì có nhân duyên liên hệ đến đồng Đạo miền Trung Việt và
được biết trước sự thể tai nạn sắp xảy đến, nên Tệ Huynh đã khẩn cầu TAM GIÁO
TÒA cho được hoãn lại đến hôm nay để những lời khuyến thiện không phải là quá
sớm. Chư hiền đệ muội chắc chắn còn nhớ, trước đây không mấy tháng, nhục tử của
Tệ Huynh được sự chuyển tâm mà đã góp phần ít oi công quả
với phái đoàn Phổ Thông Giáo Lý Liên Giao Hành Đạo và có lẽ cũng còn một số chư
hiền huynh, hiền đệ còn nhớ bài Thánh Giáo tiên tri nơi Trung Hưng Bửu Tòa có
hai câu :
“Thu qua đông lại, ……………
Khắp đó đây như bãi tràng sa”
Vì lẽ vận mệnh của nhân sanh cùng Thiên Cơ dị lậu, nên sự
việc đã rồi, chư hiền huynh đệ
muội mới thấy rõ như ban ngày. Chính vì những lý do trên nên Tệ Huynh mới đến
đây để phụ họa thêm lời ĐỨC GIÁO TÔNG vừa rồi mà hối hả đệ huynh hãy chung tay
hiệp sức đóng góp công quả vào việc từ thiện, không nên để lỡ cơ hội tốt đó vậy.
Còn sau đây xin chư hiền đệ vui lòng chuyển lại giùm nhục tử
của Tệ Huynh vài đoạn sau đây :
BÀI
:
Địa
Cốc Tinh Đăng Khoa nhục tử,
Vì hiếu tâm phụng sự Đạo Trời;
Tinh
thần phục vụ không thôi,
Bao nhiêu khảo đảo
không rời đường tu.
Đây
Cha vẹt ngút mù cho trẻ,
Đường
quả công con sẽ đăng trình;
Thương
con có chí hy sinh,
Vì Thầy, vì Đạo không tình riêng
danh.
Nay
Cha tạm Nam Thành giáng bút,
Giã
ơn con để chút lời khuyên;
Vững
lòng tìm bước Đạo Tiên,
Vượt qua khảo đảo
nên hiền nên nhân.
Cha
đôi lời phân trần đạo lý,
Chí
lòng con tạo vị tạo ngôi;
Lòng
con giữ vẹn đạo Trời,
Lòng con cứu cánh muôn đời tổ tiên.
Đời
vật chất bạc tiền giả tạm,
Không
vì tiền mà chạm tuổi tên;
Có
tiền tâm đạo chẳng bền,
Lập trường không vững mà nên nổi gì.
Cơn
thử thách một khi hành Đạo,
Của
Phái Đoàn tần tảo xông pha;
Tình
giao phụ tử cảm hòa,
Chuyển tâm con trẻ ứng ra đỡ đần.
Đó
là một đặc ân giúp bạn,
Nghĩa
đạo đồng mới đáng lòng nhân;
Tiền
không mua được Thánh Thần,
Người đời lầm tưởng muôn phần hiểm
nguy.
Lời
cha để con suy nghiệm kỹ,
Mà
học theo đạo lý tầm tu;
Thế
gian như thể mây mù,
Ngọn đèn chơn lý
muôn thu soi đường.
Con
hãy nhắc tình thương cốt tủy,
Cho
con Võ Văn Lũy hiểu rành;
Đời
người sanh tử tử sanh,
Lên rồi lại xuống loanh quanh luân
hồi.
Mấy
chục năm cũng thời một kiếp,
Huynh
đệ nên tương hiệp nhủ khuyên;
Rằm
ngươn Thánh Thất cần siêng,
Tới lui học hỏi cần chuyên đạo mầu.
Cha
tự hỏi lẽ đâu trái cách,
Cha
làm Thầy, bán sách hỡi con?
Vì
thương méo sửa ra tròn,
Bởi thương nhắn nhủ nỉ non bao lời.
Cha
về chốn cõi Trời thong thả,
Thương
các con vất vả trần gian;
Ở
trong thời sự biến loàn,
Mà chưa trọn đức bảo toàn làm sao?
Địa
Cốc con công cao gìn phận,
Lời Cha đây
xác nhận cho con;
Sớm hôm
công quả rán bòn,
Sao cho danh tạc sử son sau này.
Vì
mãn lời mê say dạy trẻ,
Mà
đệ huynh lặng lẽ ngồi chờ;
Xin
tha lỗi mọn hẫng hờ,
Cảm ơn huynh đệ
nảy giờ vẫn vui.
Lời
tạm biệt ngùi ngùi buồn tủi,
Không
mấy khi gần gũi đệ huynh;
Đơn
sơ cũng gọi tất tình,
Giã từ bạn đạo Thiên Đình dời chơn.
Xin kiếu.
o
[1] Theo bản ronéo 1964
0 nhận xét:
Đăng nhận xét