ĐỨC ĐẠO NGẠN CHƠN QUÂN (MINH CHIM, TRẦN VĂN CHIM)


7.- ĐỨC ĐẠO NGẠN CHƠN QUÂN

(MINH CHIM, TRẦN VĂN CHIM) (1937)


P

7.1 ĐỨC CHÍ TÔN ân ban Thánh Sắc
7.2 ĐỨC ĐẠO NGẠN CHƠN QUÂN giáng cơ lần đầu tiên.


P

7.1 ĐỨC CHÍ TÔN ân ban Thánh Sắc


Trước Tiết Tàng Thơ, ngày 05.03. Đinh Sửu (1937)

CAO ĐÀI TIÊN ÔNG,


            Đây Thầy nói qua CHIM, bá nhựt công linh hườn nguyên đắc vị.

                                                 THI:

                        Công phu khó nhọc nhị châu niên,

                        Cướp đọat huyền cơ xuất nhập huyền;

                        Chí khí anh hùng ra bốn vách,

                        Tám mươi mốt kiếp đọa trần duyên.

Thầy thấy công phu khổ hạnh của CHIM, vững chí bền lòng, ngày đêm phanh luyện, phế dứt mùi đời, không màn danh vọng, chẳng mến lợi quyền, lại có căn Tiên, mãn kỳ nay Thầy thâu lại.

Nay Thầy gia phong cho nó là ĐẠO NGẠN CHƠN QUÂN. Trước ngày, nó nhị thập bát tú trốn xuống phàm, tức là ngôi VĂN TUYÊN TINH QUÂN vậy.


            TIẾP ĐIỂN:

7.2 ĐỨC ĐẠO NGẠN CHƠN QUÂN giáng cơ
lần đầu tiên.


                                                 THI:

                        ĐẠO mầu TRẦN thiết độ người theo,

                        NGẠN thượng VĂN hào cũng khó leo;

                        CHƠN giả dầu ai CHIM ngưỡng mộ,

                        QUÂN thần nếu tưởng bản Tiên nêu.

                                                THI:

                        Đắc thành chánh quả phục hườn nguyên,

                        Nhờ đức sư huynh khẩu thọ truyền;

Công chỉ dạy bày ơn quá đáng,

Xin mời tọa vị có chí kiên.

THI:

Nhắc nhở cùng nhau một ít lời,

Cuộc cờ xáo lộn lắm ai ôi;

Vững tâm đạo đức ngày đêm luyện,

Mở nẻo tu ra sớm độ đời.

THI BÀI:

Đời lộn kiếp nghĩ càng gớm ghiếc,

Chước mị tà quỷ quyệt nhử câu;

Người đời trong cuộc bể dâu,

Tránh nơi nào khỏi thảm sầu đắng cay.

Nợ nhân quả có vay có trả

Thiệt là đời dối giả biết bao;

Say mê đâu có nhớ nào

Tám mươi mốt kiếp lộn nhào chuyển luân.

Nhớ tới bắt rưng rưng giọt lệ,

Qủa nhồi cho sự tệ nhiều lần;

Khổ thay lăn lóc bụi trần,

Có nhiều kiếp đọa hóa thân thú cầm.

Bởi muội trí lạc lầm tội lỗi,

Lớp thú thay rồi đổi kiếp người;

Lắm khi khóc lẫn lội cười,

Đọa đày đến thế thì thôi còn gì?

Xưa ở chốn cung vi thong thả,

Phạm Thiên điều mắc đọa phải cam;

Lỡ tay nên chịu nhúng chàm,

Rủi ro mang lấy vóc phàm bấy lâu.

Thân dày dạn dãi dầu chịu đã,

Bị mê theo tiếng bả lợi danh,

Nhiều khi vào tử ra sanh,

Xông pha tên đạn nhọc nhằn lao lung.

Nổ chí khí anh hung giúp thế,

Trương cánh vây cứu thế vạn dân;

Ba phen đã lánh phong trần,

Bị chưng lục đạo chẳng gần cựu ngôi.

Vì mới quá hết điển, Thầy thâu lại. Chư hiền hữu nghinh Thánh giá. Thăng./.

o

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012