
MỤC
11 :
CƠ QUAN PHỔ THÔNG GIÁO LÝ ĐẠI ĐẠO
CƠ QUAN PHỔ THÔNG GIÁO LÝ ĐẠI ĐẠO
&
1. ĐỨC BẢO PHÁP
CHƠN QUÂN HÙYNH CHƠN
(TẠ ĐĂNG KHOA)
(TẠ ĐĂNG KHOA)
&
1.1 ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN giáng cơ lần
đầu tiên
1.2 ĐỨC KIM QUANG ĐỒNG TỬ vâng lệnh
ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG LÃO TỔ đưa
ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN lai đàn
ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG LÃO TỔ đưa
ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN lai đàn
1.3. ĐỨC BẢO
PHÁP CHƠN QUÂN HÙYNH CHƠN
trần tình
trần tình
&
1.1
ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN giáng cơ lần đầu tiên
THIÊN LÝ ĐÀN, Tuất thời, 21.7.Giáp Dần,
(7.9.1974)
BẢO PHÁP CHƠN QUÂN HUỲNH CHƠN, chào mừng chư Thiên ân hướng đạo, chào chư huynh đệ tỷ muội trung
đàn. Mừng hiền nương, hiền tỷ, hiền đệ hiền muội, các con và các cháu.
Xin mời đồng an tọa. Tệ Huynh được
Thiên Lý Đàn hội ngộ huynh đệ đạo đồng, tử tôn quyến thuộc, là một đặc ân của
Đức Chí Tôn ban cho với sự phò trì của Đức Đông Phương Chưởng Quản. Tệ Huynh về không phải là vì tư sự
với nội gia không, mà còn đạo sự cần phải bàn chư liệt vị nữa.
Trước hết Huynh xin nói phần đạo sự
để đáp tạ lòng chư liệt vị nhớ đến Tệ Huynh nên hiện diện hôm nay, thật quí hóa
vô cùng, lòng Tệ Huynh rất hân hoan cảm kích.
Thiên Lý Đàn trước kia là tư gia của
Tệ Huynh, nhờ ơn Đức Thiêng Liêng cố cập đến người nguyên căn sứ mạng tội lỗi này đang trở lại với sứ
mạng Tam Kỳ Phổ Độ trong thời thế loạn, đạo phân, được có phương tiện góp công
quả vào cơ hoằng đạo nên mới được ban
cho là Thiên Lý Mật Đàn.
Đến khi Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý
sắp thành hình thì Đức Chí Tôn gát lại chữ Mật, chỉ còn là Thiên Lý Đàn để làm
chỗ thông công đặc biệt cho Cơ Quan.
Nhưng việc đời không xuôi dòng như
lòng mình tưởng, Những khảo thí, những nghiệp quả đều bắt buộc người thí sinh
sắp đăng khoa điều phải làm phải chịu.
Trong khoảng thời gian đó, Tệ Huynh là thí sinh trước
nhất, rồi xét lại chính mình còn khuyết điểm rất nhiều trong cơn thử thách, nhờ
đại ân xá kỳ ba, nhờ sự cố cập của Tôn Sư, Tệ Huynh
mới được như ngày nay gặp lại đệ huynh.
Nhân đây Tệ Huynh cũng nhắc nhỡ chư
huynh tỷ đệ muội với tấm chơn tình của người cùng chung sứ mạng, dầu vô hình cũng như hữu hình luôn
luôn sát cánh chư huynh tỷ đệ muội, là những người có tâm vì đạo không ham
chuộng danh vị, lợi quyền. Đức Chí Tôn chọn một việc làm xứng đáng, hợp thời để
ban ơn cho chư liệt vị.
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý lập thành
để thực hiện sứ mạng Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ. Chư liệt vị và Huynh
là những người được thâu dụng buổi đầu tiên để phụng sự tiến trình của Thượng
Đế, dầu chỉ là một Cơ Quan nhân sự vỏn vẹn trong một guồng máy, nhưng tầm mức
hoạt động rộng rãi bao la. Nếu không bị trở ngại về nhân tâm, nhân lực thì công
cuộc hoằng dương chánh giáo sẽ vô cùng kết quả. Huynh nói như thế để chư liệt
vị nhớ rằng tất cả huynh tỷ đệ muội trong Cơ Quan ví như giác quan thủ túc, ngũ
tạng lục phu của một thân hình, cần phải gìn giữ cho lành lặn tất cả. Nếu có
một con ốc nào bị sút hoặc hư phải mau mau chăm sóc, tra lại cho kỹ kẻo xảy ra
những việc không may bất ngờ.
Người đời thường có những ý nghĩ tư riêng,
phần đông là vị kỷ, nên có nhiều công cuộc to tát bị đổ vỡ từ từ mà không hay
biết. Người lãnh đạo dầu cấp trên hay cấp dưới cũng đều phải ý thức lắm điều này. Từ người có tài có
thế lực chỉ huy đến người nhân viên xếp giấy, dán cò đi thơ cũng có một thâm
tình đồng vui khổ như nhau. Cần chỉ bảo cho nhau hơn là chỉ trích. Đừng để con
ma thành kiến, mặc cảm xen vào nội bộ thì nguy
lắm.
Đó là huynh nói về tình, về lý lại
càng quan trọng. Đã nhận làm nhịp cầu nối liền bước chân đây đó, thì dầu biển
rộng sông dài, ngòi con rạch bé, cũng chẳng quản công, miễn sao cho người nam
bắc đông tây gặp gỡ, kẻ Hớn Hồ đừng dị biệt cách ngăn, là thành công rồi.
Cầu có bắc mà khách có đi hay không là việc
khác, vì vậy công quả trường kỳ này rất đòi hỏi tấm lòng tự tín,
kiên trì, đạo đức như thánh nhơn. Việc làm vô tư vô
kỷ, như thánh nhơn mới sáng tỏ lẽ Trời mà làm đúng đạo lý.
Chương trình Phổ Thông Giáo Lý,
Thiêng Liêng hoạch định, huấn luyện 20 năm, mới đây mà gần nửa đoạn đường.
Huynh cũng mừng anh chị em vẫn đồng hành, đồng tiến, đồng tu, học. Huynh cảm
thấy rằng năm càng dài, tuổi càng vắn, sự mệt mỏi già nua cộng với bệnh khổ, đã
làm ngăn ngại biết bao nhiêu. Nếu không phải là hàng chơn tu đạo đức thì khó đi suốt đoạn đường còn lại.
Điều bảo đảm trước nhứt là hãy cùng nương tựa đùm bọc lẫn nhau. Sự nương níu đỡ
nâng, dìu dắt, an ủi, sẽ là liều thuốc thần, phép nhiệm mầu giúp cho qua cơn
bịnh ngặt trong những lúc uể oải , chùn chơn. Huynh đã từng cộng sự với huynh
đệ buổi sanh tiền và hiện còn là Bảo Pháp Chơn Quân của Cơ Quan, nên chân thành
có mấy lời xin thông cảm. Lúc còn nhục thể, chính Huynh nhiều lúc lỗi lầm, nay
đã sáng suốt mọi điều, mới chỉ bảo chư huynh đệ trên bước đường hành đạo.
THI:
Hai mươi
năm cơ Trời vận chuyển,
Để hoàn
thành diễn tiến Long Hoa;
Phục
hưng đạo đức nước nhà,
Xây
nền thạnh trị thái hòa muôn dân.
Huynh mừng
thấy tinh thần liệt vị,
Vững vàng
lo cơ chỉ quả công;
Dầu
bao khó nhọc não nồng,
Quảng
truyền giáo lý một lòng sắt son.
Hễ dục tâm
người còn ẩn náu,
Dầu đạo
đời khó bảo tương lai;
Đời
thì ly loạn đổi thay,
Đạo
thì tà mị sửa sai lạc lầm.
Người tu
hành đạo thâm đức trọng,
Khó cho
loài quỉ lộng tà vươn;
Đuốc
thần soi sáng mười phương,
Soi
tâm Thiên Địa soi đường Ngọc Hư.
CHƠN TÂM hiền đệ ! gánh đạo nặng oằn trên
đường gay go Thiên lý, Đức Chí Tôn không dành để một mình hiền đệ đảm đương,
nên Tệ Huynh còn kiêm nhiệm Bảo Pháp Chơn Quân Vô Vi để Huynh đây đệ đó, người
không, kẻ sắc hợp lực cầm vững Cơ Quan thông công Hiệp Thiên Đài giúp Cơ Quan hoàn
thành sứ mạng. Đệ vững lòng đừng lo ngại. Bên đệ,
trong còn có những người cộng sự rất đắc lực như : Huệ Chơn, Bạch Tuyết,
Ngọc Kiều, Diệu Lý, Kim Nhung, Lập Hạnh, Hồng Mai, ngoài có Thiện Bảo,
Đạt Minh. Có điều huynh muốn nói : những người hành sự trong Hiệp Thiên Đài
là những người hy sinh mọi mặt, là đối tượng của đức tin,
của dư luận, là bóng mờ. Còn nữa Huynh chỉ nói bấy nhiêu để cùng trong bộ phận
điều hòa, bảo vệ lẫn nhau để tránh các việc sai lầm thánh ý. Hiền đệ dầu là Phụ
Tá nhưng cũng hiện thân cho một vị Bảo Pháp Chơn Quân, hãy ôn dưỡng để đủ tinh
thần chấp pháp, đừng bận tâm lực vào
những việc không có thánh ý.
Hiền
huynh Huệ Lương ! Tệ đệ mừng thấy Huynh vẫn còn đủ tinh thần hướng đạo, dầu tuổi già chân yếu, Huynh nên
công phu tịnh dưỡng, bớt việc ngoài để đủ
sáng suốt lèo lái con thuyền Cơ Quan thêm một đoạn đường nữa.
Thiện Bảo, Chí Tín, Chí Hùng, Chí
Thuần, và chư hiền đệ hiền muội trong Cơ
Quan ! Tệ Huynh vẫn sống với chư đệ, hãy rán học rành Thiên ý để thành công tu niệm. Cơ Trời khó tỏ, chỉ có
lòng người chung thủy như nhứt, mới thấu được cơ Trời . Chư huynh
đệ vui vẻ, Tôn Sư đang mong sự tiến đạo của chư đệ.
Đến đây xin chư huynh tỷ đệ muội xin
hoan hỉ ít phút, Tệ Huynh dặn dò nội gia.
Hiền nương Diệu Lý ! Trước
ngày Tệ Huynh nhờ hiền nương độ dẫn, nay được trở về quê xưa, ơn đức ấy Tệ
Huynh muốn đáp đền bằng cách hộ phù, dìu dắt hiền nương và các con trên bước
đường giải thoát. Hiền nương hãy nghe Huynh nói cởi bỏ hết lớp hồng trần để trở
về đoàn tụ cùng đệ huynh, hưởng thú tiêu diêu vô sanh bất diệt. Còn các con
cháu điều có căn nguyên, hiền nương có gần gũi, hãy rán dìu dắt con cháu trên
đường lập công bồi đức, trau dồi đạo hạnh để trở nên phẩm giá con người. Xã
hội càng loạn ly, con người cần tu kỷ, những anh hùng vĩ nhân liệt nữ, thánh
triết có được, phần đông là nhờ các bậc hiền mẫu khéo hun đúc dạy dỗ.
Hiền nương ơi !
BÀI :
Vì căn xưa
ở từ Thiên Thượng,
Đến hồng
trần lạc hướng hồi nguyên;
Xót
thương Từ Phụ ban truyền,
Bắc
thang tiến hóa lập Thiên Lý Đàn.
Lập công
quả lần sang bến giác,
Thọ cơ mầu
hoằng phát độ nhơn;
Tam
Kỳ Phổ Độ phục huờn,
Biết
tu sẽ đắc tiên nhơn thuở nào.
Nay Huynh
thoát khỏi rào trần lụy,
Thương bạn
hiền lao lý chưa an;
Dầu
trong phú túc vinh sang,
Mà
không giải thoát ắt mang tội tình.
Vốn hạnh
phúc gia đình là Đạo,
Có đạo rồi
dâu thảo con hiền;
Những
gì vật chất trợ duyên,
Hoại
không thành trụ chớ phiền lo âu .
Tạ
Đăng Võ đừng sầu con nhé,
Phần
trưởng huynh nặng nhẹ gánh gồng;
Noi
gương đời đạo vẹn xong,
Dìu
con dắt vợ thoát vòng vô minh.
Trần
Trí Thức ân tình trọn đạo,
Đạo Tam
Tùng hoài bão tông môn;
Biển
trần cùng tát cạn dòng,
Tương
lai sẽ hưởng ân hồng Trời ban.
Tạ
Đăng Trí vững vàng nếp sống,
Sống gặp
đời biển động đổi thay;
Tâm
con hằng niệm Cao Đài,
Mới
nên hiện tại tương lai vẫn còn.
Lương
Ngọc Lan giữ tròn đạo nghĩa,
Đồng vợ
chồng gieo tỉa phước ân;
Lân
la cửa đạo tập lần.
Tu
công lập ĐỨC cho thân trọn lành.
Tạ
Đăng Hiếu cha dành âm chất,
Cho con hiền làm nấc thăng hoa;
Ơn
Trời chẳng phải riêng ta,
Khôn
ngoan học đạo mới là con ngoan.
Nguyễn
Thị Hòa đá vàng gắn bó,
Đẹp đạo
nhà mở ngỏ đạo tâm;
Tương
lai phải sớm gieo mầm,
Đời
không ba họ đạo trăm năm còn.
Tuyết
Sương hỡi ! lòng con tha thiết,
Nhớ Cha hiền hãy kíp lo tu;
Đời là một án sương mù,
Thờ chồng dạy trẻ công phu cho thành.
Huỳnh Thanh Đông duyên lành kết hợp,
Mây thê lương còn rợp chân trời;
Nghe đây cha dặn mấy lời,
Tu công lập đức cho đời con nên.
Tạ Ngọc Phụng có nền móng sẵn,
Cho con hiền xây đặng tương lai;
Đêm đêm khấn nguyện Cao Đài,
Cho con có được ngày mai vững vàng.
Võ
Duy Hoành là trang nam tử,
Đem chút
tài tạo chữ nghĩa nhơn;
Đời
thì muôn mặt giả chơn,
Con
cần đạo đức mới hơn được đời.
Tạ
Tuyết Loan con ơi vui
vẻ,
Tập tu
thân con sẽ an lành;
Mẹ
hiền núp bóng tuổi xanh,
Ơn
Trời ban bố Cha dành cho con.
Nầy hiền
phụ, nầy con nầy cháu,
Nhìn tỷ
nương áo mão vô hồi;
Ngọc Hà bào
đệ em ôi !;
Cùng
Cao Xuân Quí đôi lời vấn an.
Đời là một
học đàng tiến hóa,
Anh cùng
em một ngã vào đời;
Anh
đà an phận an nơi,
Khuyên em với chị lo đời vị lai.
Cửa sắc không đêm ngày hiện rõ,
Đốt đuốc lòng cho tỏ vào đêm;
Dòng đời chưa hẳn xuôi êm;
Sớm khơi mầm đạo trước thềm thân danh.
Thiên Lý Đàn
được ân ban còn lưu lại là để hiền nương độ dẫn các con cháu.
Bạch Ngọc hiền đệ !
Nhớ những ngày cùng hành đạo sự,
Dầu chia tay vẫn giữ trọn lòng;
Hộ trì đời đạo vẹn xong,
Tương lai sẽ được ân hồng dành cho.
Huynh thăm hỏi các trò đồng tử,
Ngọc Cúc xưa trọn giữ cơ mầu;
Hoàng
Mai, Thanh Thủy tiếp sau,
Hiệp
Thiên hành đạo công cao ghi đề.
Đêm đã khuya Tệ Huynh xin cám ơn chư
liệt vị, xin cám ơn hiền huynh Huệ Lương. Xin tạm biệt./.
&
1.2 ĐỨC KIM QUANG ĐỒNG TỬ vâng lệnh
ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG LÃO TỔ đưa
ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN lai đàn
ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG LÃO TỔ đưa
ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN lai đàn
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý Đại Đạo, 15.6.Quí Sửu
(14-07-1973)[1]
(14-07-1973)[1]
KIM QUANG ĐỒNG
TỬ – Tiểu Thánh
chào chư Thiên Mạng, chào chư liệt vị đàn tiền. Tiểu Thánh vâng lịnh ĐỨC ĐÔNG
PHƯƠNG CHƯỞNG QUẢN đưa BẢO PHÁP CHƠN QUÂN lai đàn và ban đặc ân cho Cơ Quan Phổ
Thông Giáo Lý một đàn cơ vào ngọ thời ngày Vía ĐỨC QUAN ÂM để hạnh hưởng lời
giáo huấn của Ngài. Bộ Phận Hiệp Thiên Đài đồng tử Thanh Thủy được ban đặc ân
thủ cơ đàn này. Bảo Pháp Chơn Quân có nhắn lời chư Thiên Mạng đừng hành đại lễ.
Nhiệm vụ đã xong, Tiểu Thánh chào chung, xin xuất ngoại hộ điển, lui.
TIẾP ĐIỂN :
1.3. ĐỨC BẢO PHÁP CHƠN QUÂN HÙYNH CHƠN
TRẦN TÌNH
TRẦN TÌNH
THI :
Đạo Pháp huyền vi khó nghị
bàn,
Chỉ người giác ngộ mới vui an;
Không tu không học thì không tiến,
Tu học trì kiên chiếm bảng vàng.
BẢO PHÁP CHƠN
QUÂN HUỲNH CHƠN nhủ danh TẠ ĐĂNG KHOA chào chư
Thiên Ân sứ mạng, chào mừng quí
huynh tỷ đệ muội Cơ Quan và quí đạo tâm nam nữ. Tệ Huynh cũng xin mừng hiền
nương Diệu Lý và nhục nhi tử tôn. Xin mời quí liệt vị ngồi để cùng Tệ Huynh đàm
đạo.
Hiền Huynh Huệ
Lương xin đừng thủ lễ. Lẽ thì Tệ Đệ được về đàn trong ngày nhục thể còn nằm trên mặt đất, nhưng phải chờ
đến hết tuần cửu cửu mới hội ngộ cùng chư quí vị và bổn quyến là vì có những lý
do đặc biệt, Tệ Huynh sẽ lần lượt kể cho quí vị nghe.
Kính thưa quí
hiền huynh tỷ đệ muội! Nầy hiền nương. Này các con các cháu! Để mở đầu câu
chuyện hôm nay, Tệ Huynh xin nhắc lại câu sách Trung Dung “Mạc hiện hồ ẩn, mạc
hiển hồ vi” nghĩa là không có gì bày hiện đầy đủ hơn trong chỗ dấu diếm, cũng
không có vật gì tỏ rõ hơn ở chỗ nhỏ nhẹm tế vi.
Thế nên người
tu và hành được cái lý đó là dễ đắc đạo. Tuy vậy, sanh vào cõi đời, vừa là
trường học tiến hóa của vạn linh
mà cũng là nơi tạo cảnh Thiên Đàng địa ngục, vì vậy mọi cái thử thách quyến rũ rèn luyện luôn luôn đến với con người
bằng mọi phương cách. Nếu ai giác ngộ sẽ vượt qua vật dục sở tế để tiến hóa
lên hàng Phật Tiên Thần Thánh, bằng ai muội mê sẽ bị vào chốn địa ngục chịu
nghiệp trả vay.
Nhưng than ôi!
Đọc sách lịch sử từ ngàn xưa cho đến ngày nay, hàng chứng quả Phật Tiên Thánh
Thần Hiền Nhân quân tử liệt nữ anh thư không chiếm được một phần ba của nhân
loại. Đó đã chứng tỏ vật chất thắng tinh
thần. Bởi làm mất
cái thể quân bình nên tiến hóa thì ít mà chịu
luân hồi nghiệp quả trong luật trả vay thì nhiều. Cũng vì mất thế quân bình mà
thế giới nhân loại phải chịu cảnh vực thẳm nên cồn, biển dâu hóa bể, tang tóc
điêu linh dưới khí cụ vật chất.
Giờ đây Đức
Thượng Đế đại xá hồng ân, mở cơ tận độ, đó là dịp may cuối cùng của nhân
loại, để trở về nguồn gốc Thiên lương, tạo cõi đời an bình Thánh đức.
Nhân đây Tệ
Huynh xin kể lại một đoạn đời dĩ vãng, tuy nghe gần như câu chuyện huyền thoại,
nhưng xét lại, nếu huyền thoại thì lịch sử các bậc Thế Tôn ngày xưa lại càng
huyền thoại hơn, mà cũng chỉ có mục đích độ đời cứu thế giải thoát khổ nạn hiện
tại trong thời gian đó, quốc gia
đó, dân tộc đó. Vì lẽ ấy Tệ Huynh không ngần ngại kể lại cho chư liệt vị và bổn
quyến cùng nghe, gọi là lễ hội hội hôm nay.
THI BÀI :
Ngọc Hư Cung truyền ban
sắc chỉ,
Kỳ hạ ngươn thế kỷ hai
mươi;
Hoằng dương
chánh pháp độ đời,
Phật Tiên Thần Thánh đến nơi hồng trần.
Mảnh đất Việt Thiên Ân ban
bố,
Giống Rồng Tiên giải khổ
phục hưng;
Đúng theo máy
tạo tuần hườn,
Châu nhi phục thủy Thượng Ngươn sắp bày.
Qui vạn giáo trong ngoài
quốc độ,
Lập chơn tông cứu khổ vạn
sanh;
Tam Kỳ Phổ Độ
tài thành,
Cao Đài tá thế ân lành
rưới chan.
Tôn Sư vốn trong hàng Giáo
Tổ,
Vì thương đời mê ngộ trầm
luân;
Linh Tiêu
phụng lịnh Hoàng Ân,
Dụng huyền công chiết chơn thân độ đời.
Hội Quần Tiên nhứt thời
phân phú,
Thác sanh vào hoàn vũ thi
công,
Ba mươi sáu
phủ đồng lòng,
Mượn sanh tứ đại vào vòng trần ai.
Huynh xưa vốn Bồng Lai
Tiên Tử,
Hằng theo Thầy gìn giữ
pháp môn;
Chợt nhìn các
cõi chơn hồn,
Nguyên nhân lạc lõng dập dồn đọa sa.
Động lòng mới nguyện ra
lãnh lịnh,
Vào cõi trần thức tỉnh vạn
linh;
Cho hay cảnh
giới hữu tình,
Men đời chưa thấm mà mình đã say.
Trải mấy kiếp dần dai cõi
tục,
Vòng trái oan câu thúc vô
minh;
Nghiệp oan
mang nặng vào mình,
Quẩn quanh trong nẻo tử sinh luân hồi.
Tôn Sư thấy thương ôi môn
đệ,
Cho bạn lòng hạ thế cứu
nguy;
Chuyển thân
làm kiếp nữ nhi,
Kết duyên Tần Tấn trong kỳ Đạo Khai.
Cao Triều vốn Cao Đài sứ mạng,
Miền Hậu Giang Thánh bản
hoằng dương;
Điển Thiên bủa
khắp thế trường,
Tạ, Cao đồng nhịp lên đường lập công.
Ôi! Nhắc đến mà lòng tha
thiết,
Bực Tiền Khai tâm huyết
trải trang;
Biết bao gian
khổ trần hoàn,
Điểm tô xây đắp Việt Bang Cao Đài.
Nhờ Tôn Sư đoái hoài chiếu
cố,
Trao huyền công giác ngộ luyện tu;
Quả nhân một
kiếp đền bù,
Cho xong nghiệp lực công phu mới thành.
Ngoài phương tiện lợi danh
đầy đủ,
Trong gia đình hào phú
kiêu sa;
Với đời nỡ mặt
người ta,
Với mình xét
lại đó là trái oan.
Buộc Chơn Tiên vào hàng
tục tử,
Nặng nghĩa ơn khó giữ lời
nguyền;
Thương thay con thảo vợ hiền,
Đau chưn
hả miệng mới yên tấc lòng.
Sợ ngươn thần vướng vòng ô trược,
Đêm đêm cầu cho được hồi qui;
Nỗi lòng Trời Đất chứng
tri,
Tôn Sư mở
lượng từ bi hải hà.
Bắt dã nhơn cho hòa thể phách,
Dụng thần thông trọng trách phó giao;
Thay vào trả nghiệp khổ
đau,
Mãn căn sẽ
được lộc cao hưởng nhờ.
Đêm hai bảy đúng giờ dương khởi
(27),
Tiết Đông Thiên Tân Hợi lạnh lùng;
Chơn hồn phiêu phưởng
thung dung,
Nương theo
tay áo chín trùng thượng thăng.
Vào thạch thất ngồi an tu luyện,
Chờ mãn căn xuất hiện huyền công;
Tuy hồn lìa cõi trần
hồng,
Nhưng còn
ảnh hưởng trong vòng nhục thân.
Cứ mỗi lúc chịu phần trọng trược,
Là mỗi lần thạch thất cảm giao;
Nhớ xưa nhượng dã long
bào,
Chỉ trong
chiếc áo đớn đau nhiều bề.
Nhờ huynh đệ cận kề đưa tiễn,
Hàng Thiên Ân lực điển trùng trùng;
Trợ duyên trước lúc lâm
chung,
Độ an thể
phách phá vùng hắc quang.
Lìa thạch thất vào hàng Tiên vị,
Cùng đệ huynh chung thỉ lo lường;
Cao Đài chánh pháp hoằng dương,
Phổ Thông
Giáo Lý mở đường hằng sanh.
Xin gởi tấc lòng thành cảm tạ,
Anh chị em với cả thâm tình;
Tình thâm u hiển đẹp
xinh,
Vải đen
một mảnh chợt nhìn nao nao.
Đáp tạ để nhớ nhau mãi mãi,
Ghi đôi vần nhắc lại niềm xưa;
Thiên cơ nào dám gởi thưa,
Xét Huynh
rồi biết căn xưa mỗi người.
May mắn lắm trong thời tao loạn,
Đạo lẫn đời muôn vạn biến Thiên;
Thế mà huynh đệ hữu
duyên,
Thiên Ân
sứ mạng pháp quyền ban trao.
Chỉ
một việc phá rào lấp hố,
Khai
hồng trần pháp độ luân lưu;
Thênh thang chí cả bảo
cừu,
Đừng chùn
bước Đạo khó mưu phục hồi.
Nhờ Thường Vụ chuyển lời Tệ Đệ,
Rằng HUỲNH CHƠN kính để tạ lòng;
Từ trên chức sắc Thiên
Phong,
Đạo tâm,
đạo hữu, đạo đồng khắp nơi.
Trước sứ mạng Cha Trời ban phó,
Ngoài cuộc đời nhiều ngõ chia phân;
Không riêng nội bộ quốc
dân,
Mà còn thế
giới xoay vần vần xoay.
Hết Đông Chí đến ngày khai thới,
Dầu phân ly hãy đợi tao phùng;
Dặn lòng một tấm kiên
trung,
Muôn sông
ngàn lạch cũng chung một nguồn.
Thời giờ có hạn, Tệ Huynh xin để
chút thời giờ để hàn huyên cùng gia nội. Nầy hiền nương Diệu Lý.
THI BÀI :
Bảy mươi năm trước tuồng ảo hóa,
Gẫm cuộc đời như bã phù vân;
Hiệp tan định luật xây vần,
Thôi thôi
khuyên chớ nặng thân u hoài.
Nay Huynh đã ra ngoài trần lụy,
Gánh gia đình chung thỉ sớm hôm;
Cùng trong thuyền Đạo
trương buồm,
Vượt qua
bỉ ngạn danh thơm muôn đời.
Võ, Trí, Hiếu nghe lời Cha dặn,
Nợ làm người oằn nặng thân trai;
Lòng con tin Đấng Cao
Đài,
Đạo đời
Trời sẽ an bày cho con.
Làm người trước giữ tròn hạnh đức,
Hỡi dâu hiền Trí Thức, Ngọc Lan;
Giúp chồng dạy trẻ vẹn
toàn,
Thức,
Hòa, Lan hiệp một đàng yêu
thương.
Hỡi nhục nữ Tuyết Sương Tạ Thị,
Huỳnh Thanh Đông nghĩa tế nghe Cha;
Hiếu thân đã vẹn đạo
nhà,
Tập tành
Thiên Đạo mới là con ngoan.
Tạ Ngọc Phụng nên trang hiền nữ,
Cùng Duy Hoành trù dự tương lai;
Con ơi thế lộ dặm dài,
Được nay con phải lo mai mới là.
Nhìn Tuyết Loan lòng Cha
xúc động,
Thương con hiều kiếp sống
hẩm hiu;
Nhờ tình mẫu tử chắt chiu,
Con ôi đạo đức tạo nhiều tương lai.
Mấy lời Tệ
Huynh vừa phân, hiền nương ghi nhớ. Hiện tại có đủ phương tiện lập công bồi đức, tu tánh luyện mạng thì hãy
rán vượt lên để sớm trở về ngôi vị, đừng lỡ chân trái bước mà trễ tràng như
Huynh, làm nhọc Thầy khổ bạn. Về các con cháu, chúng nó đều có duyên nghiệp với Tệ Huynh và hiền nương tức là
Huynh và hiền nương phải có trọng trách to tát đối với chúng nó, không những về
phần sống no cơm ấm áo danh phận bạc tiền, mà phần linh hồn chúng nó lại càng
quan trọng hơn. Hiền nương ghi nhớ. Cha cũng dặn thêm để các con nhớ lời Cha
dạy mà lo cho các con và các cháu. Sự thật đã cho các con thấy rõ, tiền bạc
nhiều, thuốc hay thầy giỏi cũng không đổi chác được kiếp bệnh tử của con người.
Chỉ có vẹn đạo làm người, tu nhơn tích đức là được hưởng phước, biết căn bổn lo
tu tánh luyện mạng là giải thoát luân hồi. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Cha còn phải
tu luyện một thời gian khá lâu mới
hườn được kiền ngươn Tiên Thể, sau đó có dịp Cha sẽ đến dạy dỗ các con và các
Cháu, thờ Mẹ dạy con là hiếu đạo với Cha vậy.
Tạ Đăng Võ, con
hãy chuyển lời Cha dạy đến các em con vắng mặt hôm nay. Nhờ hiền muội Ngọc Kiều
giùm bình lại từ đoạn thi bài . . . . .xin cảm ơn hiền muội.
Tệ Huynh cũng
gởi lời cảm ơn Bạch Ngọc, hiền đệ đã vì đồng đạo mà giúp đỡ bổn quyến rất chu
đáo, ngoài thâm tình ấy, Tệ Huynh xin gởi đến sự hộ trì hiền đệ và các cháu ở
tương lai. Hiền đệ hoan hỉ nhận lãnh.
Huệ Lương! Nhìn
mái tóc bạc phơ của Huynh mà thêm cảm tình huynh lo đệ trước lúc lâm trung. Còn
một đoạn đường không xa lắm huynh sẽ được hoàn thành sứ mạng phó giao. Thiên Lý Đàn còn chờ lịnh
Đức Chí Tôn, nhờ huynh và hiền đệ Chơn Tâm chiếu cố.
Tệ Huynh cũng
không quên cháu nghĩa đồng tử Hoàng Mai, tuy nhỏ mà tình sư đệ không phai lãng.
Hãy rán học hành và tu dưỡng, tiền đồ Đại Đạo còn trông cậy rất nhiều.
Chơn Tâm! Tệ
Huynh trao lại phận sự Hiệp Thiên Đài Cơ Quan cho hiền đệ, mặc dầu hiền đệ chưa
được tấn phong chính thức. Hồi Huynh còn chấp trì quyền pháp Hiệp Thiên, một lòng một dạ giữ vẹn
niềm tin, nhưng có đôi khi lầm lỗi vì cố chấp hạn hẹp độc đoán . . . . . . . Tệ
Huynh nói để hiền đệ đề phòng. Nếu có xảy ra trong phút giây thì hãy dẹp nó đi
để tránh bớt phần khảo đảo trong bộ phận.
Tệ Huynh sẽ luôn luôn hộ trì cho hiền đệ. Gần đây ĐỨC ĐÔNG PHƯƠNG sẽ sắp xếp
lại bộ phận cho đầy đủ vì cần có hành sự thêm trong tương lai.
Nhân đây Tệ
Huynh cũng có đôi lời với Thiện Bảo, Ngọc Kiều. Công quả của hiền đệ hiền muội
rất to tát. Những gì khảo đảo nội tâm ngoại cảnh đó là lẽ thường. Giờ đây mới biết là
sai lẽ, là vô lý. Hễ là con thuyền vượt biển thì sóng to gió lớn đó là may, còn
sóng nhỏ gió rao làm sao không tránh khỏi. Bởi vậy Tôn Sư có dặn người tu hành
phải giữ cho tâm vô niệm công phu bá nhựt, lửa
phiền não nội một đêm đã tiêu tan hết. Cái gì đến nó sẽ đến, mà nó đến không
phải không có nguyên nhân của nó. Nhị vị nghe lời Tệ Huynh an
định tức là cứu cánh là giải thoát cho nó.
Chí Tín, Đạt
Minh, Chí Mỹ, Chí Hùng, Chí Thuần, Chí Thành, Đạt Trí, Đạt Chơn, Đạt Thành, Huệ
Thiện, Tệ Huynh mừng cho chư hiền đệ đã có căn bản vững về đạo đức. Hãy cố gắng hoàn thành sứ mạng, Tệ Huynh sẽ trở lại một dịp khác và
cho chư hiền hiểu thêm nhiều việc rất hay ở cõi vô hình.
Tệ Huynh cũng
mừng cho chư hiền muội đã tu tiến rất nhiều và Thanh Thiếu niên. Cao Triều Tiền
Bối rất chăm sóc các em, mặc dầu không giáng cơ dạy dỗ, nhưng cũng buồn khi các
em buồn, vui lúc các em vui. Tiên Huynh nói như vậy, các em sẽ hiểu nhiều hơn.
Thôi đã hết
giờ, Tệ Huynh xin cảm ơn, giã từ chư huynh tỷ đệ muội, giã từ hiền nương, cha
tạm biệt các con. THĂNG
&
[1] Theo bản lưu tại
CQPTGLĐĐ. Kỷ niệm ngày qui Thiên cuả ĐỨC Bảo Pháp Chơn Quân Huỳnh Chơn vào 16.3
âm lịch.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét