15. ĐỨC ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN
(MINH HUẤN) (1939)
P
15.1
ĐỨC CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ân ban Thánh Sắc
15.2
ĐỨC ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN giáng cơ lần đầu tiên.
15.3 ĐỨC ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN giáng cơ MINH KHAI HẢI NGOẠI.
&
15.1 ĐỨC CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ân ban Thánh Sắc
TRƯỚC TIẾT TÀNG THƠ, ngày 15.5. Kỷ Mão (1.7.1939)
Thầy hằng độ các con biết hạ mình và hay xét lỗi
mình mà không tự cao, tự đại, mến Đạo, chẳng rời Đạo, một tiết cầm lấy mối khẩu
thọ tâm truyền của Đạo Thầy, hầu khỏi rày chinh mai lịch cho Đạo Thầy vĩnh viển
trường tồn. Được vậy, một là đời gặp Đạo chánh, hai là con gội ân lành thì quí
giá có chi bằng.
TRƯỜNG THIÊN:
Đạo Cao Thầy nắm chủ quyền,
Thưởng ban những kẻ bổn nguyên chẳng rời.
Nhứt tâm gìn lấy Đạo Trời,
Tuân câu Thiên mạng, y lời đinh ninh.
Thanh liêm thường tập tánh tình,
Không khoe đạo đức ỷ mình như ai.
Hằng noi giáo lý Cao Đài,
Giữ lòng thanh tịnh dở hay chẳng màn.
Tháng ngày lo đứt dây oan,
Đạo đời hai lẽ quyết toan cho tròn.
Đạo lo luyện, đức lo bòn,
Trong hàng đệ tư, đáng con thảo hiền.
Hành chánh đạo, giữ chơn truyền,
Không lòng canh cải mối giềng vô vi.
Vẹn gìn ngũ giới tam qui,
Một câu danh lợi không bì với ai.
Ngày nay chứng vị liên đài,
Tên đề “MINH HUẤN” là ngày ân phong.
Chi hơn nhuần gội ân hồng,
Thầy truyền dụng phép huyền công giáng cơ.
Ngày nay là ngày Thầy ân phong cho MINH HUẤN, ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN.
Vậy các con nên hiểu. Thăng./.
TIẾP ĐIỂN
15.2 ĐỨC ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN giáng cơ lần đầu tiên
THI
ĐẠO thành nhờ giữ đúng chơn truyền,
ĐỨC tốt không làm sái bổn nguyên;
KIM thạch hằng gìn câu chánh niệm,
TIÊN đài nay đặng tọa kim liên.
Giờ nay Bần Đạo đã đắc
lịnh Thầy giáng cơ mừng chư đạo hữu và cũng có nhiều quan niệm về đạo đức.
Từ ngày Bần Đạo được đơn
thơ chiếu triệu về Thầy đến nay, Bần Đạo mới rõ luật Thiên đình chẳng riêng vị,
một mãy không sai với người tội phước. Chư đạo hữu nên hiểu: người tu vào bực đại thừa hành đúng chơn truyền, chẳng trái lý đạo thì Thầy điễm hóa, đến ngày lâm chung đơn
thơ chiếu hạ mới đặng chứng quả vị gần Thầy. Còn người tu mà hay dùng tự ý
làm cho trái lẽ tự nhiên, hay sanh sự và tưởng sự quấy là hay là phải, chẳng
tuân Thiên ý, dầu có tu cũng chẳng mong kết quả; đến ngày lâm chung ngươn thần
xuất được mà chẳng có đơn thơ thì đâu về chứng quả đặng. Chừng ấy ăn năn đã
muộn, phải chịu dưới quyền luật thưởng phạt của Tạo Hóa. Vậy chư đạo hữu phận
sự hãy do theo chơn truyền mà hành cho đúng lý Thiên nhiên. Ngòai những lời Thầy truyền chẳng nên
nghe, vậy mới ngăn ngừa cơ đạo sau này mới không sai tôn chỉ; bởi vì Đạo Thầy
truyền xuống thế để độ những người nguyên nhân nào phải độ kẻ hóa nhân. Ấy là cơ tuyển
độ: nếu chư đạo hữu chẳng để cho Thầy lừa lọc mà dùng tự ý độ kẻ hóa nhân xen
vào làm cho rối Đạo sanh thêm điều khảo đảo, mượn lấy danh Đạo mà làm cho nhơ Đạo. Vậy từ đây chư đạo
hữu nhớ dè dặt cho khỏi trái ý Thầy thì sau khỏi ăn năn.
THI
Nổi Đạo, vì đời phải đắn đo,
Thì sao cho đáng phận làm trò;
Thà nương ngọn phượng vô vi nhỏ,
Đừng phất cây cờ dục vọng to.
Ông Tạo sẳn gầy đường sáng suốt,
Xe trầm nên tránh nẻo cong to;
Vui buồn thét mét đôi câu chuyện,
Hay dở đừng phê chí gắng dò.
Bần Đạo hỉ chư
đạo hữu. Thăng./.[1]
o
15.3 ĐỨC ĐẠO ĐỨC KIM TIÊN giáng cơ
MINH KHAI HẢI NGOẠI.
Ngọ thời 09.08.Nhâm
Ngọ (15.9.2002)
THI :
Vẹn pháp, vẹn kinh, vẹn một đời,
Tánh trau, mạng luyện thoát luân
vơi;
CAO ĐÀI soi tỏ đường TIÊN Phật,
Bền chí ÔNG hành đạt vị ngôi.
CAO ĐÀI
TIÊN ÔNG, Thầy mừng các con.
Thầy
chứng lễ dâng bồ đào của các con. Thầy ban hồng ân chung để các con hằng minh
tâm mẫn huệ.
Các
con khá thủ thường để dễ vui tu. Vui tu được, mới dễ dàng bền gan, bền chí khử
trược lưu thanh cho đến trọn đời.
Thầy
điểm:
THI :
SỬ con ! Thân
hạc dưỡng tâm nhàn,
HỒNG, TRẠCH phò
LOAN hiệp sức VĂN;
Với KIỆT, CẨM,
HƯỜNG, NGUYÊN MỘT nhóm,
Khá hình DUNG
đúng nẻo Tiên đàn!
Đàn nay các con
khá đọc bài mừng, Thầy sẽ cho chơn linh của Huynh trưởng các con vào cơ. Khá
tịnh tâm lo tiếp điển! Thầy thượng ỷ./.
TIẾP ĐIỂN
THI:
Học ĐẠO vốn là học chữ không,
Trao dồi ĐỨC tánh chủ nhơn ông;
Cổ KIM TIÊN phật tùng Thiên lý,
Cùng quán nội tâm, mở cửa không.
HỰU:
Cửa Không mở nẻo đảnh non Bồng,
Thân nhẹ bụi hồng dễ tập không;
Lòng chẳng gơn phiền, trong thấu
đáy.
Thì thiền định mới đạt huyền công.
Huynh
MINH HUẤN, chào mừng tất cả hiền đệ và hiền muội! Huynh miễn lễ, chư đệ muội
khá an toạ và tịnh tâm.
Này
chư đệ muội! Nhơn viếng thăm Đàn, Huynh có vài lời: Thỉnh thoảng họp Đàn, thì
đàn cũng có chỗ hay.
Ngoài
cơ bản chư đệ muội tề tựu, đồng tưởng Thầy để hội tu, lại có thể cầu Thầy ban
ân giáng điển, để cùng lắng nghe lời châu Đạo lý, tiếng ngọc nhủ khuyên, thì
đàn còn là nơi, dịp cho chư đệ muội tuỳ duyên thử nghiệm tánh ôn nhu hay hạnh
hàm dưỡng của mình đã đạt được mức độ nào.
Lại
nữa, ở góc độ nào đó, đành như là một chợ nhỏ, một nhóm họp rất giới hạn, chỉ
có đồng đạo, đồng môn, thì theo thường lý, đối với những so le sai biệt với
nhau, chư đệ muội sẽ chịu đựng, chấp nhận có phần dễ dàng hơn là ở giữa chợ
đời. Vậy nơi đàn, giả như chư đệ muội rèn tập những hoà hiệp, nhẫn kiên hay từ
bi, độ lượng giữa nhau chưa mấy dễ dàng, thì ở chợ đời thường xuyên liên hệ đến
việc sinh sống làm ăn, chư đệ muội phải thường tiếp xúc với nhiều người hơn,
nhứt là bao tầng thứ của lớp người chưa hướng thiện chỉ có luỵ đời và muội mê.
Vậy, liệu chư đệ muội có kham được các đức hạnh đó với bội phần dễ dàng hơn ở
đàn không?
Ngoài
ra, nhơn Thầy có dạy bền chí lo tu hành, nên Huynh có thêm vài lời sau đây, hãy
nghe :
(Đọc lại bài
thi)
THI:
Huyền công gắn chặt tấm lòng bền,
Cái nhiệm mầu này chớ khá quên;
Bền chí trọn đời, bền giữ ý,
Bền nguôi hờn giận, mới là Tiên.
Chư
đệ muội! Học đạo Thầy là dấn thân trên con mòn đường mòn, hẹp, dài, dài thật là
dài.
Những
âu lo sớm tối sao cho đời vẹn, Đạo tròn, bao gian lao khó cứ như ở đâu đó chờ
chư đệ muội giải quyết! Khá biết rằng, những sự đó xảy ra một cách rất tự
nhiên, rất bình thường. Người tu tâm phải nắm cho chặt được lý chơn thường đó,
thì trên bước đường hướng thượng, với năm qua tháng lại, mới có thừa sức dẻo
bền vượt nổi khó khăn mà lần phăng mối Đạo cho đến kỳ cùng.
Chư đệ muội hãy
đọc bài Chốn Bồng Lai, trước là mừng Thầy, sau đó mừng buổi hội ngộ hôm nay.
(Đọc đến … trãi qua mấy cuộc phong vân)
BÀI
:
Hành
trình giữa chốn phong vân,
Mấy ai duyên phước ngại chân bước
chùn!
Vì thấy sen ngoi
bùn đồng nội,
Vì mỏi đời thường
hỏi nơi lòng;
Vì
bao danh lợi hườn không,
Đó duyên ngộ Đạo, giác lòng, khai
tâm.
Mang thân nghiệp,
vọng lầm, niệm lỗi,
Thì luỵ đời cứ nối
chuyền nhau;
Lục
căn mãi ứng cảnh, màu,
Thì sao hiền khỏi khí hao, thần
mòn.
Hồng trần đã lấp
chôn linh tánh,
Dễ đâu hiền thấy
ánh Như Lai;
Kim
cương còn phải cắt mài,
Huống chi hiền phải đổi thay tâm
phàm?
Học chữ bền, chữ
cam quẻ Phục,
Sơ hào dương chờ
lúc tung vang;
Cho
Xuân nở thế đông tàng,
Chữ bền mầu nhiệm khá hằng nhiếp
tâm!
Quyết tu tâm, bền
tâm rèn luyện,
Bền lòng, bền
nhuần nhuyễn sữa tu;
Tâm
linh rồi cũng vẹt mù,
Gương Thầy hiền tạc, Thanh U gặp
Thầy.
Bước đăng trình,
đường dài thăm thẳm,
Hiền khéo tu luôn
ngẫm chữ bền;
Căn
cơ, nghiệp quả, nhân duyên,
Thầy trên cân nhắc, chư hiền mựa
lo!
Bồ
đào ngon đang chờ đệ muội,
Cùng
chia nhau vui buổi tương phùng.
Bần Đạo ban
ân chung. Thăng ./.
o
[1] Chiếu Minh, Thánh giáo do đàn Long Ẩn phổ biến, tập 15
tr.571-572, 1939 Saigon (bản ronéo lần đầu 1973).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét