ĐỨC HUỲNH LÃO THIÊN TÔN (MINH HUỲNH)(NGUYỄN VĂN HÙYNH)



4. ĐỨC HUỲNH LÃO THIÊN TÔN

 (MINH HUỲNH)
(NGUYỄN VĂN HÙYNH
). (1935)


P

4.1 ĐỨC CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ ân ban Thánh Sắc.
4.2 ĐỨC NAM THIÊN MÔN ĐẾ QUÂN giáng cơ lần đầu tiên.
4.3 ĐỨC NAM THIÊN MÔN ĐẾ QUÂN được thăng phong ĐỨC HÙYNH LÃO THIÊN TÔN.

P

4.1 ĐỨC CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ ân ban Thánh Sắc.


CHIẾU MINH, Ngày 6 Tháng 3 Ất Hợi (1935)[1]

CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ – Thầy các con.

THI :

Chánh lý đạo mầu độ thiện căn,

Độ con nam nữ mối ân ban;

Trên trăm thế kỷ hườn nguyên lại,

Gắng chí khuyên lo mối đạo hằng.

Các con! Đạo đã mở, mỗi chánh đường tà lẫn lộn xen vào, ấy là cơ Trời tiền định. Phải rán bền tâm vững bước trên đường Đạo.

Đêm nay, HUỲNH, Thầy cho đắc lịnh giáng cơ. Đúng giữa Tý thời các con tái cầu :

TRƯỜNG THIÊN :

            Cho hay có chí tu hành,

Đến ngày qui liễu phước lành Thầy ban.

            Đạo tâm biết rõ đá vàng,

HUỲNH nay đắc chỉ Thầy ban trở về.

            Các con xem thấy lời phê,

Thời mau lo liệu giải mê tánh trần.

            Thầy là Tạo Hóa cầm cân,

Dày công tu luyện hưởng phần công cao.

            Tứ ân các trẻ giồi trao,

Cung Tiên phản giá, Thiên Tào đề lai.

Thầy ban ơn các con. THĂNG./.

           

TIẾP CẦU :

4.2 ĐỨC NAM THIÊN MÔN ĐẾ QUÂN giáng cơ
lần đầu tiên.


THI :

THIÊN hạ nào ai có biết ai?

MÔN không tu luyện Đạo Cao Đài;

ĐẾ vương hữu đức bền cơ nghiệp,

QUÂN tử không phân đọa chẳng sai.

Ngã NGUYỄN VĂN HUỲNH hồi gia mừng huynh đệ, mừng Đạo Niệm, mừng Hồng, mừng các con, nghe :

Từ lánh thế theo Thầy về Bạch Ngọc, lúc ấy thơ thới cảnh Tiên, nhìn lại cõi trần rồi thêm chán ngán. Về Bạch Ngọc, vào làm lễ Đại Từ Phụ, ơn ban trở lại phận sự nơi Thiên Môn, nay đúng bá nhựt lai đàn thăm đạo hữu.

PHÚ LỐI VĂN :

Thiên khai Huỳnh Đạo, Địa tạo sơn hà,

Khai đại đồng tôn giáo kỳ ba,

Lập chánh lý chung hòa hiệp một,

Đạo vô vi chỉ truyền giống tốt.

Độ con người biết chốn tử sanh,

Rán lo tu, rán lập chí thành,

Xa vật chất, công danh là mộng tưởng,

Kìa là Cực Lạc, từ bi toại hưởng.

Khỏi tam đồ nghiệp chướng đẩy xô,

Vậy thì tua gắng chí cần lo,

Tỉnh giấc mộng cầm lái chiếc đò,

Nhắm Tây Thiên trực chỉ.

Đạo thì có độ nhơn độ kỷ,

Theo vai tuồng chơn lý phân minh,

Nhưng tiếc thay nhiều nỗi bất bình,

Vì đố kỵ, vì danh, sanh nghịch lẫn.

Khuyên đạo hữu tu đừng hay giận,

Để ngươn thần điều dẫn thông lưu,

Tu cũng đừng hay ưu hay tưởng,

Thời ra vô một hướng cao thâm.

Xuất chơn thần diệu ẩn nơi tâm,

Xem kẻ thế lỗi lầm đều biết,

Thầy có dạy đành rành tịch diệt,

Vậy ai tường nói thiệt ra nghe.

Đạo thời tu cũng phải dặt dè,

Song luận biện nên lề luật dạy,

Tịch diệt phải hư vô hiệp lại,

Đạo cao thanh một phái vô vi.

Nghĩ cuộc đời rồi gẫm là hay,

Sanh ở thế cũng chẳng nài vì thế,

Mượn xác thịt để làm diệu kế,

Nuôi chơn thần ngưng bế luyện tu.

Hằng ngày lo vận chuyển công phu,

Thành chánh quả ngao du cõi ngoại,

Giã nam nữ Thiên Môn trở lại,

Nơi cõi trần trái phải mặc ai? THĂNG./.

&

4.3 ĐỨC NAM THIÊN MÔN ĐẾ QUÂN được
thăng phong ĐỨC HÙYNH LÃO THIÊN TÔN
.


THẢO LƯ, Ngày 15 Tháng 5 Bính Tý (03-07-1936)

THI :

HUỲNH kim bố địa quí dường bao,

LÃO thuộc kinh luân thế biết nào;

THIÊN địa chí công đền báo ứng,

TÔN kỳ sắc lịnh của ông CAO.

Hà nhơn tri ngã, Ta mừng chư hiền hữu lưỡng phái. Từ ngày Ta liễu đạo đến nay, Ngọc Đế Phong ta làm Đế Quân, nay Ta đặng thăng lên làm một vị Thiên Tôn tại Nam Thiên Cung. Xin các đạo hữu phải rán lo tu, chớ nên coi giàu sang là trọng, công danh quyền tước là vinh, ấy có phải là điều khổ cho cái thân đó chăng? Còn như Bần Đạo đây không giàu sang lắm sao, các đạo hữu coi có ích chi cho ai không?

THI :

Giàu sang quyền tước tợ phù vân,

Chớ khá mê sa phải lụy thân;

Rốt cuộc chung đàng hai tay bạch,

Phủi rồi sạch sẽ nhị đường lông.

Ta nhượng cơ cho Giác Minh. Thăng ./.


TIẾP CẦU

THI :

GIÁC liễu trần gian khả vị tri,

MINH minh tâm lý đắc chuyển kỳ,

KIM thân bất hoại Thiên niên tạo,

TIÊN đạo trùng hưng bất khả tri.

Ta mừng cho các đạo hữu cũng rán lập công bồi đức, mà công đức chưa rồi, vì mỗi người còn bị ràng buộc nợ tay dây kéo, mà đức chưa tròn, từ đây trở lên xin đạo hữu phải cho đại đởm mà cắt đứt nợ dây cao rảnh bề tu luyện, xin nhớ bài thi này :

Sang giàu mặc trối kệ,

Ăn mặc rồi sanh tệ;

Rán tu đủ bốn thời,

Tiếng trớ trêu chẳng kể.

Từ đây Bần Đạo có giáng cơ thì cho Bần Đạo một chung trà cũng đủ. Thình, Tu phải tịnh đàn mà tiếp giá. THĂNG./.

&



[1] Đại Thừa Chơn Giáo, bản song ngữ Việt Pháp tr. 478-484 (1950).

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012