ĐỨC NGỌC THIÊN TIÊN NƯƠNG
(PHẠM MINH NGÂN).[1] (1934)
P
2.1
ĐỨC CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG
chứng đàn.
2.2
ĐỨC NGỌC THIÊN TIÊN NƯƠNG giáng cơ
lần đầu tiên.
2.1 ĐỨC CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG
chứng đàn.
Đàn Phú Lâm, ngày 04
tháng 11 Giáp Tuất (10.12.1934)
THƯỢNG
ĐẾ, thượng ỷ.
CAO
ĐÀI TIÊN ÔNG,
Mừng
các con. Miễn lễ, thượng ỷ.
TIẾP ĐIỂN:
2.2 ĐỨC NGỌC THIÊN TIÊN NƯƠNG giáng cơ
lần đầu tiên.
NGỌC THIÊN TIÊN
NƯƠNG
THI :
NGỌC
Đế từ lúc trở chơn về,
THIÊN
kiếp luân trầm tại bến mê;
TIÊN
cảnh nay đà hầu dưới bệ,
NƯƠNG
cơ đôi vận tỏ lời quê.
&
Từ
Ngọc Sắc chín từng mây bạc,
Em
lánh trần cởi hạc về quê;
Ơn
Thầy ban dưới bệ dựa kề,
Hầu
Ngọc Đế ngàn thu thong thả.
Nợ
đã mãn ơn đền nghĩa trả,
Phủi
bụi trần ngọc quá đài mây.
Khép
nép hầu dưới bệ tỏ bày,
Trình
công quả đặng vào cung Ngọc.
Cơ
tiền định chính Thầy lừa lọc,
Hai
mươi trò nơi gốc trời Nam,
Cũng
cùng chung phụng mạng xuống phàm;
Vì
mê thế khó bề trở lại.
NGỌC THIÊN
mừng chư hiền. Em về mới biết rõ cơ trời lồng lộng. Vậy em khuyên chư hiền rán
lo tu hành, mai ngày sau cùng nhau chung hầu dưới bệ. Vậy phải trả, trả, trả,
đến giờ chót. Rán giữ chữ nhứt tâm. Những chị phần em dìu dắt,
nên có việc cầu ngay em sẽ chỉ bảo. Nay, ngày mừng chung, chẳng riêng được. Mấy
anh chị tu trên 7 năm phải giữ gì, hiểu là lúc xuất nhập chẳng dễ. Thăng.
o
[1] .Chiếu Minh, Thánh giáo do đàn Long Ẩn phổ biến, tập 18
tr.1045-1046, in ronéo 1974 Saigon.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét