ĐỨC
NGỌC HOAI THANH
&
4.1 ĐỨC NGỌC HOAI THANH lai cơ.
Đêm 2.2.Giáp Ngọ
(06.3.1954)[1]
Chào
các bạn.
Từ
lâu tớ vẫn mãi bận việc nên ít khi đặng hội ngộ cùng nhau trên bước đường Đạo
và đời mà hôm nay màn đời lắm éo le gay cấn, làm cho cơ Đạo phải có một vai tuồng quan hệ
mà nêu gương chánh nghĩa để cho đời tôn sùng.
Sự
quí báu ấy tương lai không bao giờ nơi mặt thế được trọn vẹn như nền đạo hôm
nay.
Đây
sẽ tới một dịp may ít có mà nó sẽ đưa đến cho các bạn, sự vui mừng mà phải nặng
nhọc và khổ thân rồi mới dìu dẩn nhân sanh.
Họ
kính mến là vì đó là Đức Chí Tôn đã sắp sẳn nơi Ngọc Hư Cung từ thử, sẽ thay
chiều nên có một lúc vui buồn lẩn lộn.
Các
bạn nên nhớ rằng : hể buồn bao nhiêu thì vui bấy nhiêu. Đây sắp vui gần kề.
Ê
lúc này làm cho Bảo Đại một phen thắc mắc, vì lỡ tay đem Hòang Thân vào, bây
giờ muốn đuổi ra thì cũng khó, mà để lại càng khó hơn, chẳng khác nào Tào Tháo
gặm gân gà buổi nọ.
Thôi,
để tớ cao hứng …
Vui chung trong lúc nước non nhà,
Đón hỏi khách trần để bước qua;
Nẻo tắt đường quanh vui phận khách,
Lo xem mặt nhựt lúc chen tà.
&
Ta khổ hạnh đạo đời
lắm nổi,
Cõi hư vô khó cổi
mạch sầu;
Đường về cõi tục thì
lâu,
Cho nên Bồng Đảo đeo
sầu ngửa nghiêng.
&
Nghiêng vì cuộc linh
đinh một kiếp,
Kíp nhơn sanh khó kịp
danh thần;
Con đường Cực Lạc cân
phân,
Trở về nội tổ ích
thân buổi nhàn.
Xin
kiếu, sau sẽ tiếp vì mắc đi cúng, kẻo Anh Cả cho quì hương thì khổ.
&
[1] Nguyễn Văn Hồng, Thánh Ngôn Sưu Tập quyển 3, bài 125.
tr375.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét