ĐỨC THIỆN ĐỨC CHƠN TIÊN (1955)


ĐỨC THIỆN ĐỨC CHƠN TIÊN (1955)

P

5.1. ĐỨC HỒNG QUÂN LÃO TỔ ban ân.
5.2. ĐỨC THIỆN ĐỨC CHƠN TIÊN giáng cơ lần đầu tiên.
5.3. ĐỨC QUAN THÁNH ĐẾ QUÂN dạy về việc an táng anh lớn THIỆN TỊNH.

P

5.1 ĐỨC HỒNG QUÂN LÃO TỔ ban ân.

TÒA THÁNH CHÂU MINH, 12.8 Ất Mùi (1955)
THI :
HỒNG hộc kêu vang khắp vạn loài,
QUÂN hòa muôn sự lối chiều mai;
LÃO lai phân tỏ điều tâm sự,
TỔ giáng kêu ca những sĩ tài.
Tôn Sư mừng chư môn đồ đẳng đẳng, Tôn Sư lấy làm hân hạnh được thấy ngày lễ “TẤN TÔN”, chư chức sắc nam nữ đồng đẳng về chầu lễ. Tôn Sư ban ân tất cả đàn trung an tọa.
THI :
CHUYỂN cơ tái tạo lập đời tân,
HÓA hóa, sanh sanh chốn thế trần;
BÌNH loạn, loạn bình vì vật chất,
LINH căn thượng vị, vị nguyên nhân.
THI :
Hòa, sao tránh được nạn đao binh,
Hòa học Trung Dung để cảm tình;
Hòa với đạo mầu vui đẹp dạ,
Hòa cùng non nước được an bình.
Hòa đồng tạo tác gầy cơ thể,
Hòa hiệp gia đàng hội đệ huynh;
Hòa vượt tam môn ra mặt luật,
Hòa như âm nhạc cộng đồng thanh.
BÀI :
Đêm chánh Thu gió ru cành lá,
Bóng mây mờ cảnh lạ rì rào;
Nhạc sành trổi giọng ly tao,
Dư âm khoe tiếng liền nhau không ngừng.
            Nay đến buổi tương phùng qui nhứt,
            Hội nhơn sanh thưởng thức đạo mầu;
                        Kết chung như chuỗi liên xâu,
Gây tình bác ái một bầu vui tươi.
            Lễ “Tấn Tôn” tươi cười vui vẻ,
            Để thưởng phong cho kẻ có công;
                        Lấy câu bác ái đại đồng,
Nhơn sanh nhứt trí hội đồng “Bình Minh”.
            Lễ “Lạc Thành” tợ hình “Diêu Điện”,
            Bóng trăng tròn hiển hiện đêm thu;
                        Qui tam hiệp ngũ cần ưu,
Là ngày vía Mẹ nữ lưu về chầu.
            Hội “Phục Nguyên” đáo đầu Thượng Cổ,
            Đem nhơn sanh lại chỗ thương yêu;
                        Cùng nhau anh dắt em dìu,
Đem về một mối, mối giềng Tiên Thiên.
            Qui Thống Nhứt cả : Tiền, Trung, Hậu,
            Đem toàn dân phấn đấu tự do;
                        Đạo Trời là bách thuyền đò,
Rước đưa hành khách lần dò qua sông.
            Đạo chẳng phải dựa vòng chánh trị,
            Đạo cũng đừng quên bị xâm lăng;
                        Đạo là lấy mức công bằng,
Đạo đem nhân loại một lằn chữ công.
            Đạo chung lại giống dòng như một,
            Đạo không hề phân cột chia cây;
                        Đạo kêu nhơn loại hiệp vầy,
Đạo coi Nam Bắc Đông Tây một nhà.
            Đạo vốn bởi Trời Cha mở cửa,
            Đạo đem về nơi chỗ vị ngôi;
                        Đạo là chơn lý trau giồi,
Đạo phân cửu phẩm ấy ngôi Tiên Tòa.
            Đạo kêu kẻ gần xa tiết kiệm,
            Đạo chỉ người chính kiến chánh tâm;
                        Đạo đi đến chỗ huyền thâm,
Đạo lưu Thiên cổ muôn năm dạy truyền.
            Đạo dạy dữ ra hiền hữu dụng,
            Đạo kêu người hiệp chủng vầy đoàn;
                        Đạo mầu quốc thới dân an,
Đạo phô liêm chính vẻ vang nước nhà.
            Đạo chẳng phải chia ra nhân loại,
            Đạo chỉnh khuyên người phải hiệp hòa;
                        Đạo cùng khắp cả bao la,
Đạo hành chánh nghĩa mới ra đại đồng.
            Đạo dường thể vun trồng cây ĐỨC,
            Đạo giữ gìn một mực bình hòa;
                        Đạo đồng bác ái vị tha,
Đạo kêu sanh chúng thoát qua ái hà.
            Đạo gốc của Trời Cha để lại,
            Đạo khuyên người nhẫn nại kiên tâm;
                        Đạo là chơn lý sưu tầm,
Đạo minh phương pháp ngọc trầm giồi trau.
            Đạo chỉnh lấy phong trào vững chặt,
            Đạo đâu mà chia vách phân nhà;
                        Đạo đem muôn vật dung hòa,
Đạo qui nhân loại thoát ra gông xiềng.
            Đạo kêu kẻ cửa quyền xa lánh,
            Đạo thức người tầm cảnh an nhàn;
                        Đạo đừng oan trái đa mang,
Đạo nương chùa miểu tầm đàng để tu.
            Đạo vẹt lấy ngút mù sương tỏa,
            Đạo bớt đường lợi bả vinh hoa;
                        Đạo tìm lánh chốn ái hà,
Đạo kêu sanh chúng phồn hoa chẳng gần.
            Đạo phải xét ân cần suy nghĩ,
            Đạo đừng hòng ích kỷ hại nhơn;
                        Đạo đừng so THIệt tính hơn,
Đạo đừng cố nhớ cá nhân hại đời.
            Đạo trong sạch chói ngời mặt thế,
            Đạo đâu mà lại kể sang hèn;
                        Đạo đâu lấn lướt đua chen.
Đạo coi đồng đẳng sang hèn của chung.
            Đạo nay được tương phùng hội ngộ,
            Đạo dung hòa tầm chỗ thanh cao;
                        Đạo xem hai gã Ái Đào,
Đạo tròn nghĩa vụ một màu còn nêu.
            Đạo dạy tất muôn điều còn giữ,
            Đạo ân hòa cư xử phận mình;
                        Đạo đừng để tiếng người khinh.
Đạo lo cố gắng giữ gìn lời xưa.
            Đạo hẩm hút muối dưa qua buổi,
            Đạo tìm nguồn an ủi mọi phương;
                        Đạo là bước thẳng ngay đường,
Đạo nay sum hợp về đường Tiên Thiên.
            Ngày Đại Hội tam miền đủ mặt,
            Qui nhơn sanh dìu dắt lẫn nhau;
                        Cùng chung kẻ trước người sau,
Là ngày thống nhứt Thiên Tào đã ghi.
            Nay luật định cung vi qui chánh,
            Hội quần sinh muôn cảnh cũng về;
                        Ban ân nam nữ đừng xê,
Giữ gìn bổn phận đề huề lo chung.
Khi bãi đàn hãy đem bàn cơ cách ra 6 tấc, dời ghế đồng tử để ngay giữa day mặt vô, rồi tý thời sẽ tái cầu, Huệ Minh Châu thủ cơ.
Đây Tôn Sư có đôi lời cùng chư Thiên Mạng, hôm nay là ngày Thiên định THIện Tịnh phải qui vị để hưởng cảnh tiêu diêu, đấy cũng là tiền căn nhằm ngày nhơn sanh hội hợp có đủ mặt để cầu nguyện cho linh hồn được siêu thăng tịnh độ.
Vậy Lão cũng ban ân cho THIện Tịnh được lâm đàn để tỏ điều tâm sự. Tôn Sư ban ân chư môn đồ. Tôn Sư hồi cung. THĂNG

TIẾP ĐIỂN :

5.2. ĐỨC THIỆN ĐỨC CHƠN TIÊN giáng cơ

lần đầu tiên.

THI :
THIỆN căn trở lại chốn thanh nhàn,
ĐỨC thắng tài hay lẽ cũng an;
CHƠN điển hạ trần lời chiếu cố,
TIÊN ban phục vị trở lai đàn.
THIỆN TỊNH, Em chào chư huynh, tỷ, đệ, muội. Chư huynh tỷ an tọa cho em xin phép tỏ bày đôi lời tâm sự trong giây phút.
Nầy chư huynh tỷ đệ muội ôi! Giờ nay là giờ em đã qui Tiên trở về vị cũ quê xưa, ĐỨC Chí Tôn đã định không bao giờ qua đặng. Vậy Em phiền cùng chư Huynh, để tạm xác thân em nơi Tòa Thánh Châu Minh trong đôi ngày : chư huynh tỷ nghĩ coi được cùng chăng cho em biết?
Huệ Đăng bạch : hiền huynh muốn vậy Hội Thánh cũng đồng ý.
Em mừng là mừng được thấy chư huynh tỷ Tam Giang hội họp. Mấy mươi năm qua em cũng vì Đạo nên lâm vào cảnh vui buồn lẫn lộn chư huynh cũng đã biết, mà cũng qua được tai nạn. Nay hội hiệp Tam Giang em quá mừng nên phải qui vị, mà cũng là Thiên định.
Chư huynh tỷ nhớ lại coi, khi nhà Đường phục nghiệp, Thế Dân an vị, thì Giáo Kim cũng vì đấy mà thoát thân có phải chăng? Nhưng em buồn là giờ quá ngắn, em không được trọn tình Huynh, Đệ trong ngũ nhựt cho thỏa mãn, mà để lại một mối ưu sầu cho Huynh Tỷ Đệ Muội, làm thêm rộn rực trong lòng chư huynh tỷ vì em mà thành ra một trường dư luận quá nhiều.
Vậy chư huynh tỷ tha thứ cho em được an phần trở về ngôi vị nếu chư huynh tỷ nê cố thì em phải trở lại đền đáp công lao cho chư huynh tỷ.
Em xin phép cùng các đặc ban Tam Giang định đoạt cho em ngày thập tam thành phục, ngày thập ngũ táng an nơi nghĩa địa, nhưng chư huynh tỷ cũng đừng quá vì em mà trọng xác thân em, miễn thô sơ vậy thôi.
BÀI :
            Đêm gió dạng mưa rơi lác đác,
            Cảnh trời thu tiếng vạc kêu sương;
                        Tới đây nhị lộ phân đường,
Âm dương cách biệt là trường muôn thu.
            Tiếng hạc ré vi vu bên lộ,
            Bóng quang âm nhấp nhố cạnh đường;
                        Du dương dưới bóng mờ sương,
Lần theo ánh nguyệt tầm đường “Tích Linh”.
            Con hồng hộc chinh chinh kêu bạn,
            Nỗi đau lòng nỗi cảm đệ huynh;
                        Con ve réo rắt âm THInh,
Trên tường lằn chắc muôn nghìn đau thương.
            Vì số phận dầu thương không khỏi,
            Xem ngày qua ai khỏi ba ngàn;
                        Đời cùng tiếng dế rền vang,
Đăng Tiên hưởng vị muôn trần phủi bôi.
            Nay thế cuộc rảnh rồi trần tục,
            Xin đệ huynh để chút tình thương;
                        Tận tâm đưa đến con đường,
Gây trường thiện cảm, lập trường Tiên Thiên.
            Nay em để tiếng hiền dành lại,
            Cùng gia đình chị lại ôn hòa;
                        Bạch Sắc em phải vị tha,
Chủ tang cần cố để mà táng an.
            Lời tiền định hai đàng nhập tịnh,
            Đấy Ơn Trên chỉ định linh căn;
                        Đó là giữ mực thăng bằng,
Rước đưa hành khách đến lằn Tiên Bang.
Huệ Đăng bạch : . . . . . . . . . . .
Đây là Thiên Cơ dĩ định. Em đã có đôi lời khi xưa cùng Bảo Tịnh Quang, mà Bảo Tịnh Quang nào có biết. Ngày mai ngọ thời đem thân em vào nơi nhà Hiếu Sự để hành lễ nghe hiền huynh, đừng làm quá phận sự của em nghe hiền huynh Huệ Đăng, vì phận sự qui vị là một sự nhỏ, còn kỳ hội Lạc Thành là đại sự. Chư huynh tỷ nên đem hết tinh thần để lo cuộc đại hội 90 phần trăm, còn 10 phần trăm để lo cho em thôi, em có đôi lời tha thiết, mong chư huynh tỷ lưu tâm.
NGÂM :
Giã từ trở lại Tiên Bang,
Đệ huynh yên dạ dự đàn Hội Chung.
            Giã từ trở lại Thiên Cung,
Âm dương cách trở muôn trùng em lui. THĂNG

TIẾP ĐIỂN :

5.3. ĐỨC QUAN THÁNH ĐẾ QUÂN dạy về việc an táng
anh lớn THIỆN TỊNH.

THI :
GIÀ trẻ từ đây thoát cảnh sầu,
LAM khổ xuất hiện máy huyền thâu;
QUAN san diệu vợi đừng sờn dạ,
ĐẾ chuyển nghiệp Nghiêu trở một bầu.
. . . . . . . . .
BÀI :
. . . . . . . . .
Chiếu sắc lịnh nơi này Tam Giáo,
Đã công đồng mật hảo phô truyền;
            Rạng nhựt giờ tỵ nơi miền,
Châu Minh Tòa Thánh y liền lịnh ban.
            Phải táng an linh sàng Thiện Tịnh,
            Ban Chưởng Quản toan tính nữ nam;
                        Kịp kỳ giờ khắc Già Lam,
Để lời nam nữ liệu toan thi hành.
            Đây Già Lam ân lành sắc tứ,
            Đệ cùng huynh ưu lự với nhau;
                        Cho cơ Chuyển Hóa phong trào,
Bình Linh Đại Hội đem vào bản Tiên.
THI :
Bảng Tiên ghi để ở trần miền,
Thiện Tịnh đắc thành rất hữu duyên;
Nam nữ nhìn tường theo đức tánh,
Y hành nhiệm vụ cảnh Tiên Thiên.
Vậy giờ nay Bần Đạo đắc lịnh Từ Lành để đôi câu cùng chứng lễ đại hội Chuyển Hóa Bình Linh cùng diễn dụ bước Đạo cho chư môn sanh được rõ.
NGÂM :
Để lời đạo lý trần gian,
Bình Linh chuyển hóa Nam Bang phục hồi.
Lần lần Bần Đạo về ngôi,
Ban ơn nam nữ nghiêm lời Đạo Chơn.
Giã từ nam nữ keo sơn,
Bước đường đạo ĐỨC chớ sờn chữ tâm.
Lần lần rút điển huyền thâm,
Phản hồi động nội sưu tầm Đạo Cha. THĂNG
(Theo bản ronéo 1955)
o

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012