ĐỨC TIẾP PHÁP CHƠN QUÂN
TRƯƠNG VĂN TRÀNG.
TRƯƠNG VĂN TRÀNG.
&
4.1. ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ VĨNH NGUYÊN TỰ,
4.2. ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ NAM THÀNH THÁNH THẤT
4.3 ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ
THIÊN LÝ ĐÀN
&
4.1 ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ
VĨNH NGUYÊN TỰ, (CẦN GIUỘC, LONG AN)
Ngọ thời, 01.Giêng
Bính Ngũ (21-1-1966)
TIẾP PHÁP TRƯƠNG VĂN TRÀNG - Tệ Huynh chào mừng chư hiền
hữu, hiền đệ, hiền muội.
THI :
Kẻ ở người đi gẫm cũng buồn,
Xét ra mỗi phận mỗi vai tuồng;
Miễn sao sứ mạng nơi trần thế,
Hành đạo phải hành chẳng nói suông.
..x/.
Chúc Xuân tất cả đệ huynh,
Trong năm Bính Ngũ hưởng tình đương nhiên.
Giống lành đem rải khắp miền,
Cho đời nhuần gội ơn Thiên mới là.
Chúc cho huynh đệ gần xa,
Hưởng điều hạnh phúc muôn nhà ấm no.
Làm lành Trời sẽ ban cho,
Ke-re cắt-rắt bo-bo ích gì.
Đời nay phong vũ bất kỳ,
Một giờ thay đổi mấy khi mấy lần.
Xuân nầy còn biết bao Xuân,
Đừng cho trễ bước chùn chân trên đường.
Trên đường gieo rắc tình thương,
Cho đời sớm khỏi nhiễu nhương khổ sầu.
Xuân nay tạm để chúc cầu,
Hẹn nhau tái ngộ Cung Đâu một ngày.
Có Hiền
Huynh PHAN THANH sắp đến. Tệ Huynh xin kiếu, thăng./.
&
4.2. ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ
NAM THÀNH THÁNH THẤT, (SÀIGÒN)
23.8 Đinh Mùi
(25-09-1967)
THI :
TRƯƠNG
cánh buồm Thiêng ghé cõi trần,
VĂN thơ
chào hỏi đạo tình thân;
TRÀNG THI
đang dự mau lên để,
Mở bảng Phật
Tiên hoặc Thánh Thần.
Tiên Huynh TIẾP
PHÁP TRƯƠNG VĂN TRÀNG xin chào mừng đoàn hướng
đạo, chào mừng chư hiền huynh tỷ
đệ muội. Tiên Huynh xin mời toàn thể đàn trung an tọa.
Nhân dịp lễ kỷ
niệm ngày Khai Đạo nơi Nam Thành Thánh Thất, chúng Tiên Huynh trần tấu xin Giáo
Tông Đại Đạo được phép lâm đàn giáng cơ để cùng nhau ôn lại
những nỗi vui buồn cùng những kinh nghiệm quí giá trong đời hành đạo.
Vừa rồi hiền
huynh THIỆN CHÍ CHƠN NHƠN đã luận sơ qua về phần
trung thực và đường lối khí tiết của Nam Thành Thánh Thất
tự buổi sơ khai. Giờ đây, Tiên Huynh sẽ bàn qua về sự hành đạo tu thân và phổ độ.
Mỗi người trong
chúng ta, vì đã chán ngán nhân tình thế sự cho cuộc đời là phù ba ảo
ảnh, như hoa kia sớm nở chiều tàn, thoạt có thoạt không, mới thấy đó bỗng liền
mất đó, không vật gì trường tồn vĩnh cửu. Hễ hữu hình ắt hữu hoại. Do đó đã đem
thân vào cửa đạo để tìm học hỏi những gì chân thật để có thể giải thoát phần thể chất cũng như phần
linh hồn ra khỏi vòng kềm tỏa đỉnh chung phú quí, danh
vọng lợi quyền của trần ai giả tạm. Mỗi người đều tùy
theo hoàn cảnh của mình để thực hành hai chữ tu thân.
Làm thế nào gọi
là tu thân?
Một danh từ mà
xưa nay rất quen dùng trên vành môi chót lưỡi của mỗi người.
Tu thân nơi đây không có nghĩa buông
phế tất cả việc đời của số kiếp làm người tại vòng trần tục. Người tu thân cũng như người ngoài thế
tục, cũng gia đình con vợ, bè bạn thôn lân, cũng ăn mặc ẩm thực y
phục như người đời. Chỉ khác hơn một điều, đó là sống một đời sống thanh cao trong sạch, một đời sống tự
khép mình trong luân lý, đạo ĐỨC, nghĩa nhân, đặt mình trong một khuôn khổ
thanh đạm liêm sĩ, trung tín, luôn luôn kiểm điểm phần nội tâm, gội rữa linh hồn. Tự mình đặt ra một lề lối
khắc kỷ, luôn luôn kiểm điểm lại những thể phụ thuộc
trong con người mình.
Xưa nay, trong
giới tu thân, thường bị lừa dối phỉnh gạt của nội tâm mà không hay, vì ít ai chịu
khó kiểm điểm, kiểm soát và phân tách coi phần nào là phần của Thượng Đế phát
ban, còn phần nào là do bản năng sinh tồn dục vọng của bản thân gây nên và xúi
giục. Nếu khinh thường, nếu lập lửng, không thể nào tránh được sự dối gạt từ
nội tâm.
Ai ai cũng tưởng
phần lý trí, phần suy nghĩ, phần nhận xét của mình là đúng, là hay, khi những
suy xét ấy có lợi cho mình hoặc về phần vật chất, hoặc về phần danh vị. Có mấy
ai chịu khó tìm hiểu coi tính chất riêng biệt của mắt nó thích những gì tánh
chất của tai thích nghe những gì? Tánh chất của mũi thích ngửi những gì? Tánh
chất của lưỡi thích nếm những gì? Tánh chất của thân thể thích đòi hỏi những
gì? Tánh chất của ý mã tâm viên nó thích những gì? Rồi tổng kết lại những phần
mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, lưỡi nếm, xác thân đòi hỏi, ý vọng, đều có phải là như cầu đòi
hỏi cần thiết của mình chăng? Có phải sự cần thiết sống còn của lương tri chăng?
Nếu chịu khó
phân tách như vậy, rồi sẽ lộ chân tướng những gì của ta, những gì của Trời. Nếu
không phân tách được ắt bị lừa dối phỉnh gạt đưa con người vào lục đạo luân hồi. Nếu là tín đồ thì sa ngã
trụy lạc, xa lần chân thiện mỹ. Nếu là hàng hướng đạo thì hành động sai lạc chơn
truyền căn nguyên Đại Đạo rồi bèn cho là bị người này
khảo, bị người kia khảo, Thiên hạ xúm lại ghét ta, phá ta và khảo đảo ta. Thật ra thì không ai khảo
mình hết, mà chính tự mình khảo lấy mình, bởi cái tự ái rất lớn, tự tôn rất to, đã
che mờ lương tri, không còn thấy đâu là sự thật.
Còn một khía
cạnh khác nữa, là khi vui khi mừng thì khoan dung tha thứ mọi lỗi lầm xằng bậy
của người cộng sự, khi thương khi mến thì dầu vuông dài, méo xéo, cũng lấy làm
tròn; khi buồn phiền tức giận thì việc phải cũng cho là trái, việc trắng cũng
cho là đen. Từ chỗ phải trái trắng đen méo tròn lẫn lộn đã gây ra sự xáo trộn
cả tâm hồn. Phản ứng đó làm cho cá nhân đương sự hoang mang
đau khổ, ngờ vực rồi đâm ra chán nản và sợ sệt là một chướng ngại vật ngăn cản,
không cho con người chủ nhơn ông tìm đến sự thật. Than ôi!
THI :
Giặc ngoài dầu
loạn mấy mươi năm,
Không ngại cho
bằng giặc nội tâm;
Ngoài có Thiên
binh đem thạnh trị,
Trong đành tuyệt
vọng bởi sai lầm.
Đó là phần tu thân.
Tiếp theo đây, Tiên Huynh đề cập đến phần phổ độ:
Thử nghĩ lại mà xem : một lương y đặt nặng trọng
tâm về chữa trị bịnh nhân đau khổ, một đoàn cứu trợ trọng tâm
hàn gắn vết thương của Thiên tai chiến họa. Một kỹ sư tu bổ đặt trọng tâm vào chỗ sửa chữa lại như
khi xây cất, chớ không phải lương y chuyên khoa đầu thang thuốc bổ, đoàn cứu
trợ không phải để đem lại sự giàu sang thịnh vượng cho lớp người nào, kỹ sư tu
bổ không phải để xây những lâu đài dinh thự mới. Còn đường phổ độ cũng vậy, vì người đời đã quá đau khổ về
tinh thần, bị đời xảo trá lừa bịp dối gạt, muốn cần
có người an ủi xoa dịu tâm hồn, đoàn người phổ độ có nhiệm vụ đặt trọng
tâm vào công quả phổ biến đạo Trời, truyền bá giáo lý, đem tình thương thể hiện thể hiện sự chân thật, sự giúp
đỡ, sự tương thân hòa ái, san bằng những hố sâu chia rẽ giữa cá nhân và cá
nhân, giữa đoàn thể và đoàn thể, giữa tôn giáo và tôn giáo, chớ không phải phổ độ là
giành giựt nhơn sanh, kêu gọi nhóm nọ nhóm kia về với mình.
Hỏi để mà chi? Ở đâu cũng được miễn là mỗi người biết tu thân, biết đem tình thương lẽ thật đối xử với
mọi người, biết đem lòng vong kỷ vị tha giúp đỡ người đời là được rồi. Bởi vì
nước muôn sông ngàn lạch, trăm nguồn ngàn suối
rồi cũng trở về nơi biển cả. Chỉ ngại e là những lạch con suối nhỏ bị vì lý do
nào đó, làm tắc nghẽn không thông suốt cùng biển cả rồi phải bị khô khan theo
nắng hè thiêu đốt.
Từ ngày Đại Đạo sơ khai, Phật Tiên Thần Thánh có bao giờ kêu gọi nhóm này nhóm
kia gom về cùng nhóm khác. Thiêng Liêng chỉ khuyên người phải tu cho thiệt, nghĩ cho thiệt, hành thiện cho
thiệt, nói cho thiệt, tình thương cho thiệt, cách cư xử với nhau cho thiệt,
dầu ở đâu, đầu non, góc biển, chơn Trời, mỗi người thực hành được lẽ thiệt, mà lẽ thiệt là chơn lý, mà Thiên lý luôn luôn Thiên thời, địa lợi, nhơn hòa.
Chơn lý vẫn không hai.
THI :
Chơn lý là nguồn sống vạn linh,
Vì nhân, vì nghĩa với vì tình;
Cho đời, cho đạo, cho nhân loại,
Chớ chẳng riêng tư cho chính mình.
Xin nhường bút.
o
4.3 ĐỨC TRƯƠNG TIẾP PHÁP giáng cơ THIÊN LÝ ĐÀN
Tuất
thời 20 tháng 5 Ất Tỵ (19.6.1965)
THÀNH HOÀNG BỔN CẢNH - Bổn Thần xin
phép chư Thiên mạng đến trấn giữ trong ngoài để chơn linh hạ bút. Xin chào chư
Thiên mạng, …….. Bổn Thần xin xuất ngoại, thăng./.
TIẾP ĐIỂN:
Tệ Huynh chào chư Thiên mạng và quí
hữu, xin mời quí hữu an tọa.
THI :
TIẾP đạo
từng phen tắm bụi trần,
PHÁP mầu
thoát kiếp hưởng hồng ân;
TRƯƠNG
công đạo đức đề bia ngọc,
VĂN
nghiệp thơ hương gởi mộ phần.
TRÀNG
hội mấy kỳ thi chí sĩ,
GIÁNG
đàn gặp lúc hội tài nhân;
THIÊN cơ đã định xin an phận,
LÝ chánh mai sau chẳng mất phần.
Nhân dịp Tệ
Huynh thỉnh lịnh GIÁO TÔNG tái đàn để khuyến khích sứ mạng và chư thiện tâm đạo
hữu. Nhân lúc nầy cần kết hợp cùng nhau để giữ vững niềm tin THƯỢNG ĐẾ, lo cho
cơ đạo được hoằng dương chánh pháp, hầu cứu rỗi chúng sanh trong kỳ Thiên tai
vạn biến nầy.
Huệ
Lương Lão hữu - Tệ Huynh còn nhớ một lời hứa tại Nam Thành Thánh Thất buổi
hội trong chi phái Tam Kỳ Đại Đạo, cũng là lần sau cùng vĩnh biệt. Tệ Huynh xin
vài lời Lão Hữu thông cảm. Đến giờ nầy, Tệ Huynh mới biết lòng chơn thành của
đạo hữu đối với đạo. Lão Hữu hãy an tâm lo tròn sứ mạng. Lão Hữu sẽ được ân huệ
của Thiêng Liêng ban bố, để gọi vào lúc tuổi già đã được lòng tin của Đạo. Tệ
Huynh xin phò trợ cho Chi Phái Hiệp Thiên Đài. Thì giờ có ít, Tệ Huynh xin giã
từ, lui gót, thăng./.
o
0 nhận xét:
Đăng nhận xét