ĐỨC
HUYỀN LINH THẦN
(TRƯƠNG QUANG THÍ) (1970)
P
12.1 ĐỨC THÁI ẤT
THIÊN TÔN tiếp dẩn chơn hồn
12.2 ĐỨC HUYỀN LINH
THẦN giáng cơ lần đầu tiên
P
12.1 ĐỨC THÁI ẤT THIÊN TÔN tiếp dẩn chơn hồn
HỘI
THÁNH BẠCH Y LIÊN ĐÒAN CHƠN LÝ,
Thánh
Thất Huyền Linh Đàn (Rạch Giá, Kiên Giáng)
Hợi thời 30.10.Canh Tuất (1970)
Hợi thời 30.10.Canh Tuất (1970)
THI
VÔ VI THẬP TỨ TỰ
KIM
tinh vĩ đáo HỘI HUYỀN LINH,
Vĩ
đáo HUYỀN LINH TRA hữu tình;
Linh
TRA hữu tình ĐỒNG chúng tử,
THI
:
MỘC
giác vô trần ẩn tại tâm,
Trần
ẩn tại tâm, TRA cứu lần;
Tâm
tra cứu lần ĐỒNG chúng tử,
Lần
đồng chúng TỬ cảnh vô trần.
KIM
TRA, MỘC TRA, chúng TIỂU TIÊN chào mừng chư Thiên mạng lưỡng ban. Nghiêm chỉnh
đàn trung đại tịnh, tiếp rước Thầy ta khai cơ. Ứng hầu. Thăng ./.
TIẾP ĐIỂN:
THI :
THÁI hoà vạn
vật mới tồn sinh,
ẤT giáp đạo
binh thoát vạn nghìn;
THIÊN địa định
rành đâu sái được,
TÔN nghiêm luật
pháp chữ công bình.
Bần Đạo
chào chư Thiên mạng lưỡng ban. Giờ nay Bần Đạo vâng lịnh Ngọc Hư Cung dắt chơn
linh về đàn bái mạng. Vậy Bần Đạo ban ơn đàn tiền.
Bần Đạo kiếu từ. Thăng ./.
TIẾP ĐIỂN:
12.2 ĐỨC HUYỀN LINH THẦN giáng cơ lần đầu tiên
THI :
TRƯƠNG bườm ngộ thẳng dặm trần ai,
QUANG điển vinh hư chiếu sắc tài;
THÍ cuộc để đời luôn nhắc nhở,
ĐỨC thành một kiếp đáo Thiên Thai.
PHONG trần danh lợi hườn tay
trắng,
QUYỀN (HUYỀN) lắm không rồi, tiếng
dở hay;
LINH hiển khắp trời công quả thưởng,
THẦN ban lịnh tứ mới bền giai.
Thần
cúi chào quí anh chị và đẳng đẳng chư hiền đệ muội. Em mừng anh lớn và chị lớn
và hiền thê em. Vậy đàn tiền an toạ, cho em được đôi lời lưu lại.
Kính
thưa anh lớn, chị lớn, này anh LIÊN HẢI ơi! Khi hồn em rời khỏi xác, thì đã dật
dờ bay lên non đảnh, được anh lớn NGUYỆT ĐỨC KIM TIÊN vớt lên phướng chiêu hồn
và ĐỨC CHÍ TÔN ban lịnh ân xá, lại đắc phong HUYỀN LINH THẦN, phò tá cơ Đạo lập công.
Nghỉ
lại lúc tại tiền em hành đạo đâu có bao mà bây giờ cũng được vinh hiển thế này,
còn quí anh chị thì ngôi vị sẳn dành đó vậy, đó là điều hạnh phúc không sao tả
được.
Vậy
em xin lỗi cùng anh lớn KIẾN VÂN. Anh ơi! Vì không nghe lời anh, nên thân thể
mới nên nông nổi, nhưng nghỉ ra số kiếp, em phải chịu điều trả quả dữ dằn không
sao tránh được và em cũng xin lỗi cùng chị lớn Đầu Sư; vì lúc hiện tiền, em
cũng hay lớn lối cùng chị, vì phàm tâm tục tánh của em, xin chị tha thứ.
Vậy
hiền đệ THIỆN QUANG mừng cho anh ly rượu, ly rượu tương phùng, kẻ dương trần,
người Tiên cảnh để giao cảm cố tri. Vậy cho em tỏ bày.
BÀI :
Khi trước đây anh vâng lời dạy,
Đến Sài Thành chịu cái tang chung;
Ngày anh Huỳnh Đức
ruổi dung,
Chẳng may tai nạn đụng nhằm trọng
thương.
Do kiếp số thiên đường định sẳn,
Biết làm sao cho đặng qua hồi;
Sáu mươi lăm tuổi
định rồi,
Phải đành cam chịu đền nhồi quả
căn.
Nầy LIÊN HẢI anh ôi tha thiết,
Bạn lữ hành cách biệt dương gian;
Sâm, Thương[1] nay đã
chia đàn,
Kẻ về người ở đoạn tràng sanh ly.
Nhìn lại nhớ bao nhiêu kỷ niệm,
Với đệ huynh thực hiện Đạo lành;
Hai mươi niên lẻ em anh,
Đồng chung chia sớt, tử sanh nhau cùng.
Rơi giọt lệ trung phùng vĩnh biệt,
Giấc chiêm bao đó thiệt bạn về;
Hồn em lãng vãng lại quê,
Nhớ thương bạn ngọc ủ ê dạng hình.
Chuông lầu đổ thinh thinh tỉnh mộng,
Câu kệ kinh tiếng vọng chày kình;
Thức lòng vì tiếng ngân thinh,
Em đành ngấn lệ đọan tình chi giao.
Nhờ ân xá Công Tào chế giãm,
Xét công lao tội giảm chín phần;
Cho em còn phải lập thân,
Bảo thành cơ đạo giảm phân tỏ tường.
Chờ Long Hội tương công chiết tội,
Em phải vào đại hội Phong Thần;
Sánh sang các Đấng
Cựu Thần,
Lãnh thay sứ mạng độ phần nguyên
nhân.
Ngày chung cuộc quốc dân định
đoạt,
Đất nước nhà thoá nạn đao binh;
Giết nhau rồi lại hoà
bình,
Máu xương thay trắng thảm kinh đất
trời.
Em tạm tỏ vài lời tâm huyết,
Ráng tu hành hiểu biết thiên cơ;
Nay em được lịnh mấy
giờ,
Tỏ trong huynh đệ thô sơ vài hàng.
Đây tạm gởi đôi trang gia nội,
Nầy hiền thê chăn gối mấy niên,
Nay anh về cõi thượng
Thiên;
Nghĩa tình rời rã bạn hiền chia
đôi.
Nhìn hiền thê đôi giòng rơi lệ,
Thương tưởng tình còn kể ra chi;
Sầu đông con én biệt
ly,
Trăng non mây khuất còn chi lưỡi
liềm.
Đời người cũng như chim sông Vệ,
Giấc canh kê bóng xế qua đầu;
Tưởng rằng sống mãi
được lâu,
Em tua suy lại mái đầu bạc phơ.
Cùng hai con ráng tô đạo đức,
Nghe lời Cha ráng sức tu hành;
Đạo Cao thanh sử đành
rành,
Nghịch lời như thử, sanh thành uổng
công.
Hiền thê ơi! Đôi dòng lệ chảy,
Tưởng lại tình sống mãi trần gian;
Cuộc đời lắm cảnh bẻ
bàng,
Gạt đôi dòng lệ tâm can vững lòng.
Lời dặn dò tây đông mấy phút,
Chúc các anh, các chị mạnh lành;
Đạo Cao Thánh sử lưu
danh,
Nhọc nhằn một lúc thiên thư tên đề.
NGÂM:
Thôi thôi em trở lại
quê,
Đến giờ lịnh Thánh,
sơn khê phản hồi.
Nầy
anh LIÊN HẢI, hiền huynh ôi! Trước đàn tiền anh nào thấy tôi đâu. Đoạn trường
thay! Vậy bao lời ghi chúc, hiền huynh ơi, nên tìm suy nghỉ lời đàn mật của NỮ
THẦN mà tìm suy, để ráng vững lòng vượt qua cơn khảo đảo. Nhờ hiện tiền được xác thân
mới dễ tô bồi công đức. Còn như em đây, đã muộn
rồi hiền huynh ôi, bao lời ghi lại.Vậy em cúi đầu giả từ anh lớn, em giả từ chị
lớn cùng tất cả đàn tiền. Anh giả từ hiền thê, em tiếp lịnh. Thăng ./.
o
[1] Sâm, Thương : sao Hôm và sao Mai.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét