ĐỨC PHẠM VĂN CỰU(1973)


ĐỨC PHẠM VĂN CỰU lai cơ (1973)

&

17.1. ĐỨC U MINH GIÁO CHỦ ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT tiếp dẩn

17.2. NGÀI PHẠM VĂN CỰU lai cơ
&

17.1 ĐỨC U MINH GIÁO CHỦ
ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT dẩn hồn

HỘI THÁNH BẠCH Y LIÊN ĐÒAN CHƠN LÝ,
THÁNH THẤT MINH NGỌC, 29.5.Quí Sửu (1973)[1]
THI
U hiển giao thông ĐỊA thủy bình,
MINH hòang đế TẠNG hộ âm thinh;
GIÁO điều thiên số VƯƠNG trần cấu;
CHỦ Định BỒ linh TÁT phước hùynh.
            Bần Đạo mừng chư Thiên ân lưỡng phái. Giờ này Bần Đạo lâm đàn, dắt chơn linh PHẠM VĂN CỰU về nương cơ tỏ bày gia nội.
THI :
Phép Phật tự nhiên đạo cứu đời,
Từ bi bát chánh với trần vơi;
Diệu sanh liễu tử do hà tại?
Đắc quả hồi nguyên chẳng đổi dời.
Tội phước bởi người tâm cấu tạo,
Thiên điều trừng phạt luật nơi Trời
Khuyên ai rõ thấu cần trau luyện,
Phướng báu ta rung rước kịp thời.
            Vậy Bần Đạo xin lui, hộ điển cho chơn linh về lâm đàn. Thăng ./.

TIẾP ĐIỂN :

17.2. ĐỨC PHẠM VĂN CỰU lai cơ

THI :
PHẠM hộ số Trời luật hóa công,
VĂN chương nhả NGỌC trước oai công;
CỰU đồ đại xá MINH vương hiện,
GIÁNG hội tâm ĐÀN dạ ước mong.
            Tệ đệ kính mừng chư đại huynh, đại tỉ Hội Thánh Bạch Y cùng tòan tất đệ muội thân quyến cùng tử tôn trung đàn. Đệ xin kính mời chư đại huynh Hiệp Thiên an tọa trung đàn.
            Giờ hôm nay đệ được ân xá, ĐỨC U MINH GIÁO CHỦ dẩn chơn hồn về nhập đàn, đó là một điều ân huệ rất lớn, một phần cũng nhờ công quả của tử tôn bồi đắp!
            Sau đây đệ xin phép chư đại huynh có vài lời cùng gia quyến …
            Kể từ nạn tai bay đến, cha cùng ĐẢNH bị liên lụy cả hai. Linh hồn cha phiêu phưởng phất về nẻo Âm Đài, bởi lẻ phần công quả chưa đầy đủ, nên đành chịu theo luật Thiên điều cầm gửi. Cha nhớ lại cái cảnh máu đổ thịt rơi mà đau lòng cho buổi ấy. Nay về được gia đàng, nhìn lại các con cha cũng vui đôi chút, nhưng các con nhìn lại, cha chưa có Sắc phong của Thượng Đế, thì đôi bên nghĩa vụ các con nên noi theo gương lành của đàn anh đạo đức mà tô bồi công quả, hầu cha còn lâm đàn mà hiện diện với các con, vì trước Tòa Tam Giáo CHÁNH CÔNG THẦN đã bảo lãnh cho cha được qua cửa luân hồi, thì việc con thương cha mẹ nên nghỉ đến Đạo Trời, nhơn sanh và chức vụ.
BÀI :
1.Nhân ngày lễ Ngọc Minh an vị,
Về gia đàng phỉ chí lòng đây;
Nghỉ qua nhờ có Đạo Thầy,
Bằng không muôn kiếp tan thây nát hồn.
2.Đường sanh tử hòang hôn cửa sổ,
Kiếp trần ai là chỗ đọa đày;
Nghèo giàu cũng phải liền tay,
Lo ăn, lo mặc tội gây đã nhiều.
3.Ít ai nghỉ đến điều tội phước,
Ít ai suy đến trước nghiệt đài;
Tội càng chồng chất ghê thay,
Buổi cùng phải chịu loay quay một mình.
4.Lúc trưởng thành cha tin có Phật,
Lo tu hành bồi đắp về sau;
Nên nay con cháu một màu,
Nối đường tông tổ lo trau Đạo lành.
5.Đừng chia rẻ, em anh hiệp lại,
Cũng rún nhao liên ngải ruột rà;
Còn bên xã hội lo xa,
Vun nền Đại Đạo ấy nhà đụt nương.
6.Chén rượu Thánh cha đương rót sẳn,
Để cho con thực hiện lời vàng;
Mẫu thân còn ở suối vàng,
Trông con lập đức, lên thang hưởng nhàn.
7.Công khó nhọc đai mang chín tháng,
Chử cù lao trẻ hản lắm rồi,
Ngày nay con khá đền bồi,
Nghĩa tình sông núi, của đôi sanh thành.
8.Tiếng chim hót trên cành lăng líu,
Giọng nỉ non dan díu kiếp trần;
Ngày xưa cha nặng nghĩa nhân,
Nên nay mới được hưởng phần thiêng liêng.
9.Trẻ hiếu tâm nghe liền hiểu rõ,
Xem Thánh ngôn soi tỏ sửa mình;
Thực hành lý chính tưởng tin,
Còn hơn hay nói, lặng thinh chí bền.
10.Con nghiã tế tuổi tên đã rạng,
Gái THỊ BỜI tường hản ĐẠO KHAI;
Tu sao danh bảng Cao Đài,
Hiệp cùng anh chị dồi mài hành y.
11.Việc gia đường trọn nghì trai gái,
Ngòai lo ăn, còn phải lo chung;
LIÊN GIAO nữ đạo thính tùng,
Mở mang việc Đạo, trùng phùng nữ lưu.
12.LƯU THỊ HOA tầm sưu chơn lý,
Để níu nương đạo lý gia đường;
Phu quân tuy đã lên đường,
Người đi, đi mãi không phương trở về.
13.Cha thương con ủ ê dạ ngọc,
Ngại nổi buồn bảo bọc con ngoan;
Gia đình gánh nặng vai mang,
Con thờ đạo đức vẻ vang danh chồng.
14.PHẠM HÀNH THƯỢNG con hồng trẻ thảo,
Con tiến lên vì Đạo đi con;
Phận con bồi đấp sông non,
Con đường đạo đức lòng son tỏ bày.
15.Con khổ trí những ngày lao lý,
Con khổ lòng vị bị phân ly;
Bao nhiêu nổi thảm sầu bi,
Mà lòng không nản quyết đi tu hành.
16.NGUYỄN THỊ HOA dâu lành cha sắm,
Việc gia đình đầm ấm đi con;
Bởi nơi Thiên số định tròn,
Bớt điều bi lụy mỏi mòn sớm hôm.
17.NGUYỄN THỊ ÚT tiếng đờn cha khải,
Cha mừng cho con thấy đạo Trời,
Nhứt tâm khuyên khá đừng lơi,
Đâu đâu cũng gốc Cha Trời dựng lên.
18.PHẠM HỮU HẠNH noi tên còn để,
Buổi chiến tranh cuộc thế sảy sàng;
Tai bay họa gởi muôn ngàn,
Số phần oan uổng, là phần tử sanh.
19.ĐÀO THỊ SẢNH thôi đành dang dở,
Ấy cũng do căn nợ lai sinh;
Đường đi tuy có gập ghình,
Làm ăn độ nhựt giữ gìn cháu con.
20.Nay đường đạo, con mang nặng trách,
Lo thi công cốt cách đạo trường;
Làm sao nối chí tông đường,
Cho người ở chốn Thiên đình hiển vinh.
21.PHẠM TƯƠNG PHÙNG đức tin chưa trọn,
Trẻ nghe đây, nên dọn tâm thành;
Cha xưa lập đức bình sanh,
Con nên gia nghiệp, cháu lành hiệp đôi.
22.Phước dành rưới cho người căn chưởng,
Nay gia đình đều hướng việc tu,
Con nên quyết chí hộ phù,
Cho lòng đạo đức, ưu du danh truyền.
23.PHẠM TẤN LỰC tang điền thương hải,
Gánh cang thường để lại hiền thê;
Cha đau dạ ngọc ủ ê,
Gia đình gầy gánh trở về cõi không.
24.LÝ THỊ NGA thay chồng nuôi trẻ,
Làm sao con vẹn vẻ đạo đời;
THIỆN, TỪ, TRỰC, THẮNG chiều mơi,
Nội đây đau khổ biết ngày nào phân.
25.PHẠM VĂN MƯỜI căn phần vắn dỏi,
Buổi chiến tranh sao khỏi tên bay;
Đau lòng cha lắm đổi thay,
Cháu con tang tóc, ai gây cảnh này?
26.SẢNH con khá làm khuây dâu thảo,
Ráng nuôi con giữ đạo cang thường;
Dạy nhau đạo đức níu nương,
Mới là giòng dõi miên trường của cha.
27.MINH NGỌC ĐÀN con ta tay để,
Cả các con đồng thể cha đi;
Giúp Trời đâu có mất gì,
Tuy rằng bỏ của vô vi mà còn.
28.ÁNH, THANH, BÌNH, MINH, TRÒN, TRANG, HẢI,
Các cháu thơ mãi mãi lớn khôn;
Ông đây phò trợ bảo tồn,
Lớn lên để dạy tìm phồn cậu cô.
29.NGUYỄN VĂN BÒ lộ bồ chưa tính,
Con trở về níu vịn Đạo Cao;
Anh em đồng thể một màu,
Mới rằng chung thủy trước sau vẹn tòan.
30.Tình phu phụ chia loan rẻ thúy,
Thêm nạn tai liên lụy ưu phiền;
Ở trần mấy kiếp oan khiên,
Dập dồn con trẻ triền miêng nạn nhồi.
31.Rán nuôi dưỡng SĨ HÙNG, SỬ DẠNG
Để vẹn tòan người bạn ra đi,
Nhắc con cha luống sầu bi,
Nhưng rồi con trẻ nên thi công trình.
32.Nay cha được Thiên Đình chế giảm,
Cũng nhờ chung cả đám cháu con;
Đứa công, đưa của bồi non,
Cho nền đạo cuộc mót bòn chung nhau.
33.Cha vừa mừng THÀNH CAO tên tuổi,
Ngọai vui lòng trong buổi lâm đàn,
Trẻ thơ tâm trí đạo vàng,
Con nên học tập nên trang sĩ hiền.
34.PHỔ tuyết trắng tương liên gia phả,
Hiểu điều hành giúp cả nhơn sanh;
Công quyền là chỗ tử sanh,
Tâm hồn đạo đức lưu danh muôn đời.
35.THƠM, NHỊ, LÀI, HƯƠNG, THU tất cả,
Ngọai để lời con khá lo toan;
Hôm nay gặp đặng Đạo Vàng,
Lớn lên nối chí ngọai an tấc lòng.
36.BẠCH, DANH, MAI chung đồng nghe nội,
LAN, CHÂU, CHỒI mỗi mỗi tuổi thơ;
THỦY, LAN, NGUYÊN vẹn bơ thờ,
ĐỪNG, OANH, VẸN, Ở người đi đau lòng.
37.NHÀNH, DIỆU, NGỌT, TRỤC, TÙNG, THẮNG, LIỆT,
MẬN, THỦY, NGUYÊN lòng quyết theo cha;
Lớn lên nối gót ông bà,
MAI, VÀNG, CÚC trổ là đà mùa xuân.
38.PHẠM VĂN VẸN khá tuân lời dạy,
Gốc của con cần phải tu hành,
Mới mong thóat kiếp tử sanh,
Từ từ nối chí cha anh một đường.
39.Các con cháu tình thương của nội,
Rằm Trung ngươn sám hối mỗi nơi;
Thường đêm kinh kệ Phật Trời,
Ông ba siêu rỗi về nơi thanh nhàn.
40.Một món thảo của nhà đạo đức,
Thượng Thiên Bàn của Đức Cao Xanh;
Mỗi gia lòng cả chí thành,
Nếu mà thiếu đức, thân sanh đâu còn.
41.Cha để lời cháu con ghi dạ,
Học những gương của cả đàn anh;
Chớ vì danh lợi giựt dành,
Bước ra thấy Đạo tinh anh hản tường.
42.Lời châu ngọc, trẻ thường hiểu lý,
Chớ ỷ tài, quên nghỉ căn nguyên;
Đến khi hối hận triền miêng,
Người không lập đức đâu yên được nào.
43.Lời đã dài cha trao chưa cạn,
Cháu, chắt đồng lo mót tinh thần;
Sao cho vui đẹp hoàng ân,
Vui mừng kế tự lập thân đạo Trời.
44.Phần của cha, lịnh Trời ân xá,
Qua Lễ này, bái tạ Tôn Sư;
Về nơi động nội nhàn cư,
Tinh thần tịnh dưởng, lịnh từ Chí Tôn.
45.Con cháu cần học ôn lời dạy,
Công quả là cái máy của cha;
Siêu thăng do bởi con ta,
Chớ quên trách nhiệm, thì cha không về.
46.Giờ đã mãn u ê xa lánh,
Đệ cám ơn Hội Thánh ra công;
Cháu con điểm hết chưa đồng,
Còn ngày lai giáng, phỉ lòng hồi thăng.
            Vậy còn nhiều chơn linh chưa được thọ phong, các con cháu rán tô bồi, sau mới được lâm đàn.
            Vậy chư đại huynh Hiệp Thiên chỉnh đoan tiếp rước, có đại đức BẢO ĐỨC KIM TIÊN lâm đàn. Thăng./.

TIẾP ĐIỂN :
BẢO ĐỨC KIM TIÊN, Tệ Huynh mừng các em Thiên ân lưỡng đài, do sắc linh của ĐỨC GIÁO TÔNG, sau khi mãn ngày Lễ Hội, ban Công Viện thì lo tiếp tục nơi HẢI SƠN và hiền muội NGỌC NỮ HƯƠNG lo vận động tạo tác việc này với Hội Thánh cùng các em. Sau đây là lịnh truyền của CHÍ TÔN câu liểng mà Ơn Trên đã cho từ trước Thánh Tòa họăc ngọ môn như :
TIẾNG TRỐNG LIÊN ĐÒAN, THÚC NAM GIAO, TỈNH NAM BẮC BỎ GƯƠM ĐAO ĐỜI THẠNH TRỊ,
GIÁC MÊ HÒA TRÍ BẢO VẠN QUỐC, DẠY NĂM CHÂU, DẸP CHIẾN TRANH ĐẠO THÁI BÌNH..
Giờ vâng mạng thừa hành Thiên Điển, đã hết giờ Tệ Huynh hồi Tiên cảnh. Hiệp Thiên còn chờ lịnh. Thăng ./.
Ì



[1] HỘI THÁNH BẠCH Y LIÊN ĐÒAN CHƠN LÝ, Thánh giáo dạy chung, Quyển III, phần 2, tr.52, 2008 Rạch Giá.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012