
Tiểu sử Thần Nữ NGUYỄN THỊ NGẠI.
Bà
Nguyễn Thị Ngại sinh năm 1906 tại xã An Khê, nay (2008) là phường An Khê, quận
Thanh Khê, thành phố Đà Nẳng. Con cụ ông Nguyễn Hữu Thêm và cụ bà Hùynh Thị
Mùi, một gia đình nho học truyền thống.
Lúc 12
tuổi (Mậu Ngọ 1918) bà lâm trọng bịnh, ông bà thân lo thuốc thang điều trị. Lúc
khỏi bệnh, bà bị câm không nói được, chỉ ăn nằm một chỗ ít đi lại. Nhưng lạ là
thân thể bà ngày phương phi mập mạp, sắc diện ngày càng tươi trẻ hồng hào.
Bà
con chòm xóm lấy làm ngạc nhiên, tiếng đồn ra ngòai làm cho nhiều người hiếu kỳ
rủ nhau lại xem rất nhiều. Lúc ấy có ông bác Di, người Đại Lộc, là lái buôn tơ
tằm thường xuống nhà thân phụ của bà Ngại mua tơ, nghe lời đồn cũng đến thăm
cho biết thực hư. Ông cầm hai tay của bà lúc ấy cảm thấy mềm mại dịu dàng, vẻ
mặt thì phong lưu quí phái. Ông ta bảo rằng: “Nếu như cô này nói được và mai
sau có chồng sanh con rất là thông minh”.
Cho đến
đêm 19 rạng ngày 20 tháng 02, là ngày kỵ cơm cho ông thân bà. Bà nằm chiêm bao
thấy ông thân về có dẩn theo một người đàn bà rất thùy mị đến chỗ bà nằm và
viết trên miệng của bà hai chữ gì không rõ. Liền đó bà giật mình thức dậy kêu
lớn tiếng : “Cha ơi! Cha ơi! Cha ơi!
Mẫu thân
của bà cùng mấy chị em nghe la, chạy vào hỏi. Sau khi nghe bà kể lại ai nấy đều
vui mừng hớn hở, trầm trồ bàn tán đó là Thần Tiên đến khai khẩu, thật là ơn
phước cho gia đình. Như vậy từ khi bà bị câm cho đến khi nói được là 9 năm tức
năm Bính Tý (1936).
Sau đó
ông Khóa Thông làm giáo học, bạn thân với ông Nguyễn Hữu Trân (Hòa Phát Đường,
là em ruột của bà), đến hỏi bà làm vợ. Bà từ chối và xin thân mẫu đi tu.
Bà nhập
môn cầu Đạo tại
Trung Thành Thánh thất năm Đinh Sửu (1937). Sau lễ nhập môn, bà về nhà xin thân
mẫu xuất gia ở chùa lập công tu học. Khi về
ở Thánh thất, bà đảm trách việc quản lý lương thực, trù phòng, tiếp tế, nấu ăn,
đi chợ và tiếp đón đạo hữu xa gần về lập
công.
Công quả
lớn và nổi bật của bà là vào những ngày lễ khánh thành và đại hội Vạn Linh có
cả hàng ngàn người mà bà vẫn chu tòan trách nhiệm. Tiếp đến Hội Thánh thành lập Cửu viện, các anh lớn, chư
chức sắc chức việc các nơi về lập công xây dựng các cơ sở Cửu viện, nhất là
cơ quan Học viện có khỏang 200-300 học viên về học văn hóa và giáo lý. Thế mà bà vẫn vui vẻ lo nấu nướng
tiếp đãi chu tất.
Năm
1942, Thánh thất bị đóng cửa, các Anh lớn bị cầm tù, chư chức sắc bị thực dân
khủng bố. Chỉ còn bà và bà Cử hằng ngày tu học cầu nguyện, không hề nao núng chí tu.
Mãi đến
27.11.1946 (Bính Tuất), Pháp tái chiếm Đà Nẳng, tất cả đạo hữu đều tản cư lên sở nông Hội thánh ở Tý
sé, thuộc huyện Quế Sơn. Riêng đạo tỷ Nguyễn Thị Ngại nhất quyết nguyện ở lại
giữ Thánh thất mặc dù anh em hết lòng khuyên nhủ. Đau đớn thay! Nơi đây là nơi
giao chiến giữa hai bên, đạn pháo đã làm sụp đổ hòan tòan ngôi thánh sở nguy
nga tráng lệ thuở ấy, đạo tỷ Nguyễn Thị Ngại đã tử nạn!
Ngày 15.3.Giáp Thìn (1964), Ơn Trên cho đạo tỷ về cơ. Qua
bài thi tứ tuyệt, đạo tỷ đã xưng danh và quả vị là Thần Nữ, đồng thời có ý khuyến tu
cho nữ phái.
Theo đàn
cơ cho biết lệnh Diêu Cung cho đạo tỷ Nguỹên Thị Ngại về để hộ trì cơ đạo nữ
pháiThánh Thất Trung Thành.
o
0 nhận xét:
Đăng nhận xét