ĐỨC NGỌC CHÂN CÔNG CHÚA


ĐỨC NGỌC CHÂN CÔNG CHÚA
P

9.1 ĐỨC NGỌC CHÂN CÔNG CHÚA giáng cơ

Ngọc Am Thánh Truyền, Huyền Diệu Đàn, 18.5.(nhuần) Nhâm Thìn (1952)
                                                            THI
NGỌC bích cung Tiên chói đủ màu,
CHÂN châu mã não chiếu làu làu;
CÔNG trình trau chuốc nhờ tay thợ,
CHÚA giáng “Diệu Đàn”vui biết bao.
                                                            BÀI
                                    Vui biết bao để lời dạy dỗ,
                                    Khuyên chúng sanh mau nhớ cội nguồn ;
                                     Việc đời như thể hát tuồng,
                         Chỉ tu mới hưởng luôn luôn an nhàn,
                                    Khuyên chớ có mơ màng giấc điệp,
                                    Rán tu di trong kiếp đương thời ;
                                     Sau đây sẽ thấy Thầy Trời,
                         Xá ân lỗi phạm các đời trước kia.
                                    Đời Hạ nguơn Đạo chia nhiều nhánh,
                                    Để độ đời cho tránh nạn tai ;
                                     Trong kỳ Long Hội diễn khai,
                         Ơ trong khắp chốn nạn tai dập dồn.
                                    Đạo lập ra cứu hồn giải thoát,
                                    Đời tận cùng loạn lạc phong trào ;
                                     Nên nay ta đến kêu gào,
                         Nhơn sanh tĩnh thức bước vào đường tu.
                                    Được tránh khỏi mây mù bao phủ,
                                    Khắp thôn lân cư trú đâu an ;
                                     Nhơn sanh sau phải hoang mang,
                         Nên ta đến thả tràng phan rước lần.
                                    Kẻ chơn tu hầu gần Tiên Phật,
                                    Người giả tu lận đận sau nầy ;
                                     Nói cho gian thế được hay,
                         Rán mà thức tĩnh mau quày đầu nghe.
                                    Theo Minh Chơn đừng e lầm lạc,
                                    Đạo sau nầy bát ngát mùi hương ;
                                     Rước toàn những kẻ thiện lương,
                         Đến nơi nhàn cảnh, Tiên nương dắt dìu.
                                    Khuyên gian thế chớ kiêu tự đắc,
                                    Rồi sau đây ma dắt quỉ lôi ;
                                     Khó mong trở lại vị ngôi,
                         Thần Tiên đã chỉ, lôi thôi chi mà.
                                    Khuyên chúng sanh lòng tà bỏ dẹp,
                                    Hễ huệ tâm chớ hẹp lượng suy ;
                                     Rồi sau phải chịu sầu bi,
                         Trong cơn cùng tận lâm nguy mắc nàn.
                                     Tới đây ta dứt lời vàng,
                         Thức tĩnh sanh chúng Thiên đàng ta lên. Thăng.

&

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright by THÁNH SẮC CHỨNG ĐẠO CAO ĐÀI © 2012