P
Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 23-01-ĐĐ.33 (Mậu Tuất)
(12-3-1958)
THI
CHƠN tâm tu học nguyện từ đây,
GIÁC tỉnh lòng ta tưởng nhớ THẦY;
NƯƠNG cửa từ bi trau hạnh đức,
NƯƠNG đoàn giải thoát thẳng cung mây.
Bản Nương chào chư Thiên ân, chư Hiền nữ.
Giờ nầy Bản Nương hân hạnh được thọ kỳ Thánh ân phục kỳ sứ mạng, được về gặp cùng chị em, tưởng còn chi
vui mừng hơn nữa.
Bản Nương xin mời liệt vị an tọa.
BÀI
Chị em Nữ phái Nữ
đoàn,
Hữu duyên gặp Đạo thoát màn vô minh;
Từ bước tu chúng mình gặp Đạo,
Gặp bao phen khảo đảo kinh hoàng.
Hôm nay Giáo lý mở mang
,
Trên đường nhiệm vụ lo toan từ rày.
Chị em ôi! Cung mây thẳng tới,
MẸ những lo chờ đợi
nhớ nhung;
Trông cho ngày được
trùng phùng,
Được thành quả vị cùng chung thanh nhàn.
Giờ chị em còn đang ở tục,
Còn mang thân huyết nhục phàm
phu;
Tham mê chìm đắm ao tù,
Ý tình nếu thiếu công phu sao thành?
Lòng mê dục khiến mình lầm lỗi,
Tánh hậu
thiên đen tối trù trì;
Xúi
ta bước đến hiểm nguy,
Quên câu đạo đức từ bi tu hành.
Ta nay
quyết đấu tranh cho được,
Ta nay toan mạnh bước về THẦY;
Lầu
đài giải thoát lo xây,
Con đường tận độ chung tay đắp bồi.
Ta nay
quyết trả rồi oan trái ,
Ta nay toan
liễu giải tiền khiên;
Lo tu cổi sạch não phiền,
Lo tròn sứ mạng cho tuyền quả công.
Chị em ôi! Tâm
không khỏe khoắn,
Tâm không rồi
thì đặng thanh nhàn;
Tâm
không chiếu diệu hào quang,
Tâm không là cảnh Thiên Đàng tốt tươi.
Tâm không mới
thấy người là quí,
Mới thấy mình
ma quỷ ngày qua;
Bởi
mình chác lấy sai ngoa,
Mua phiền rước khổ đạp chà tấm thân.
Tâm chướng
ngại mê tân chìm đắm,
Tâm câu mâu
chịu lắm đau buồn;
Tâm mê
mất cả trí khôn,
Tâm còn chấp nhứt tự chôn lấy mình.
Chung một Đạo trong
tình cốt nhục,
Phải thương yêu giáo dục lẫn
nhau;
Người đau là tức mình
đau,
Người còn lầm lỗi ta nào không lây.
Ta thương nhau thì THẦY yêu
quí,
Ta ghét nhau làm lụy Đạo nhà;
Ta còn lắm tiếng lại
qua,
Cũng như xẻ thịt phanh da của THẦY!
THẦY thương ta nên vầy một
thể,
Ta thương THẦY ta nể kính nhau;
Ta người nhuộm thắm một
màu,
Khi vui, khi khổ, lúc giàu, lúc cơ.
Đừng thấy nhau thờ ơ nguội
lạnh,
Đừng trông nhau tranh cạnh
ghét thù;
Chị em trong một nhà tu,
Nhà tu không phải nhà tù Âm ty.
Chị em ôi! Từ ngày tôi liễu giải tâm thân về chầu Từ Mẫu
được sống liền trong khối Vô Cực bao la, sớm động Tiên chiều cảnh Thánh, qua
Nam Hải lại Đào Nguyên, nương gió cỡi mây say sưa cùng ý Thánh lòng Tiên, trông
lại cảnh trần hoàn chật hẹp, biển khổ đào độn, lắm lượn sóng xô xát nhau, hằn
học chụp nhận con người trầm luân vĩnh kiếp.
Người ở đời là ở trong sông mê bể khổ, chịu mãi đau
thương, bờ giác bên kia, nếu không hồi đầu làm sao thoát ra ao sầu vũng khổ.
Đời là khổ, có thân có khổ, từ lúc chào đời, thân bởi
nhân duyên giả hợp, do thức qui tụ mà có, thân tàng trữ những ý tình tham dục,
xúi người đi đến cội rễ đau thương. Hôm nay đã gặp Đạo, được Thầy Trời soi dẫn,
Hội Thánh đưa đường. Chúng ta đã giác tỉnh đi trên đường giải thoát thì cứ đi
tới, đừng nghĩ gì lo gì, tính gì lộn xộn rồi bị ý thức lôi cuốn rồi sa ngã lại vực sâu của bể khổ khó ngày trở lên. Bản Nương
nhờ đức tin và lòng hồi hướng, lúc đầu tuy công quả không bao lăm, công phu chưa được mấy, nhưng buổi đại xá THẦY ban ơn tận độ. Bản Nương được về cựu vị. Nay Giáo hội Trung Hưng Chánh Pháp, Nữ phái
nơi nầy được hồng ân có sứ mạng Chỉnh Cơ tiến sang ngày Giáo Pháp. THẦY MẸ giao trách nhiệm dìu dẫn chị em cho Bản Nương, nhưng Bản Nương tự thấy tài đức còn non,
Quyền Pháp chưa tỏ, chưa đúng phận Hướng đạo ngày nay. Vì vậy Bản Nương xin lập công trong giai đoạn Chỉnh Cơ. Ngày Hội Thánh Nữ phái thành hình nhượng cho
bực tài đức cao quyền lớn pháp. Còn chị Bảo Thọ từ đây làm phận dìu dắt đoàn nữ
giải thoát trên phương diện tu học. Chị em có ý kiến gì không ?
YẾN bạch: ...
Vậy chư Hiền nữ thành tâm tiếp BẢO THO đến để bàn công việc Đạo.
Bản Nương xin chào.
&
0 nhận xét:
Đăng nhận xét